part 14
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Không được, tôi làm sai, tôi chẳng muốn người khác chịu tội cùng (thật ra là tôi ko dám kéo)
-Thưa cô, dọn thư viện chỉ cần 1 mình em là được ạ_Tôi vội đứng lên thanh minh, nói là 1 mình chứ thế nào tôi chả kéo Tuyết Hoa ở lại cùng
-Hai người dọn sẽ nhanh hơn
Có trời mới biết cô đang nghĩ gì, có khi nào cô lấy việc công trả thù riêng ko? Nhật Nam coi cô như ko tồn tại, à không cậu ta coi cả lớp như ko tồn tại, căn bản là chẳng để giáo viên nào vào mắt, người nghiêm túc như cô Linh nhất định thấy bị sỉ nhục. Tôi ái ngại nhìn cậu ta, tôi ko cố ý nha, cậu đừng giận
Nhân lúc ra chơi tôi tranh thủ dọn lớp, như đã phân chia...tôi cầm thùng rác đi đổ, aizza thật khổ mà. Nỗi bức xúc lại tăng lên ngùn ngụt, thầy Toán đáng ghét, sao thầy ko niệm tình tôi là học sinh gương mẫu mà tha cho tôi chứ? Cũng bởi ko chú ý mà tôi đi đến chỗ cầu thang chân nam đá chân chiêu tự mình vấp ngã, thùng rác trong tay tôi bay lên, lượn thành hình vòng cung đẹp mắt, rác trong đó cũng bay lên rơi xuống như hoa rụng mùa xuân. Đấy,máu nghệ sĩ lại nổi lên rồi, đáng sợ hơn là tôi thấy bóng người đang đi đến, cũng đứng sững lại như tôi
-KHÔNGGGGGGGGGG....
Tôi bắt chước mấy vị nữ chính trong phim, vươn tay ra níu kéo, vẻ mặt tuyệt vọng, hét lên một tiếng thê lương xé lòng, não tôi phân tích phải chạy qua xin lỗi người ta, tim lại phân tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ngoc-anh-yeu-em/80189/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.