Khi chiếc xe lăn bánh xuất phát, Hứa Tự Tại đã đi gặp Chu Công mất tiêu rồi, mơ mơ màng màng cảm thấy có người ngồi cạnh mình, cô khẽ giật mình rồi nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Trình Tử Chấp cảm thấy khi Hứa Tự Tại ngủ giống như khi gấu ăn mật vậy, vốn cậu muốn qua đây ngồi tám với cô, muốn hỏi cô làm bài thi ra sao? Nhưng bây giờ nhìn cô say giấc nồng, cậu cũng không muốn đánh thức cô dậy, thôi thì cứ đợi cô tỉnh rồi hỏi sau cũng được.
Quan Mỹ Vân thấy Trình Tử Chấp ngồi ở dãy đằng sau cũng đi theo qua đó ngồi luôn, nói chuyện liến thoắng không ngừng với Trình Tử Chấp, lúc thì nói mấy chuyện thú vị trong lớp, lúc thì nói về những tin sốt dẻo trong đại viện, Trình Tử Chấp bị cô chọc cho cười không ngớt miệng.
Trình Vận Chấp đi qua chỗ anh trai đòi uống nước, nhìn thấy bình nước của mình đã bị Quan Mỹ Vân uống hết hơn phân nửa thì túm lấy Trình Tử Chấp khóc toáng lên, vừa khóc vừa nói: "Anh trả nước lại cho em.". Vận Chấp khóc lên vô cùng có khí thế, Trình Tử Chấp vẫn luôn cho rằng bản lĩnh khóc của cô em gái mình luôn khiến trời đất phải rung chuyển, quỷ khóc thần sầu, Vận Chấp cứ khóc liên tục, gây ồn ào tới giấc ngủ của Hứa Tự Tại, ngay cả huấn luyện viên đi qua đó dỗ dành cũng không có chút tác dụng nào.
Hứa Tự Tại nghĩ, Trình Tử Chấp đúng là có thù với cô, cố ý tới phá mộng đẹp của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-ten-tu-tai/2429535/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.