-Vào đi Khả Hân-Căn phòng này....nó tròn mắt,nét mặt có chút sợ sệt
-Rất giống nơi mà Lâm Hải Nam đã nhốt cháu đúng không?
-Dì định làm gì vậy ạ?
-Giúp cháu luyện tập để quên đi nỗi sợ của mình.Dì biết cháu vẫn còn ám ảnh về quá khứ,Được rồi cháu ở yên đây nhé,bài thực hành này sẽ kết thúc nhanh thôi,cháu đừng lo... Nhiên nhanh chóng bước ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại....
-Dì đi đâu vậy?dì ơi dì quay lại đi
Phụt...tất cả bóng điện trong phòng vụt tắt,nó cảm thấy ớn lạnh xương sống,tim đập loạn dần lên
-Có ai ở đây không vậy? có ai không? tất cả những thứ nó nhận về chỉ là tiếng của nó vọng lại.Đầu óc nó trở nên hỗn loạn,nó nhớ lại cái ngày bị bắt nhốt,đôi chân cũng bắt đầu không đứng vững
X..o...ạ....t..nó cảm giác như đang có gì đó tiến lại phía mình,rất nhanh,rất nhanh,tim nó đập thình thịch....nó cố gắng mở to mắt để nhìn trong bóng tối mờ mịt này...
-Á..a.....a..cứu con,cứu con....mẹ ơi cứu con...nó giật mình khi có vật gì đó đang quấn chặt dưới chân mình
PHỤT...căn phòng sáng rực lên,nó từ từ mở mắt ra và nhìn nhanh xuống chân mình....1 con trăn rất lớn đang trườn dần lên người nó,mặt nó dần tím lại,nó khóc thét lên
-Dì Nhiên ơi,dì đâu rồi,,,huhu...dì ơi...d..ì...nó gọi đến lạc giọng
-Đúng là đồ vô dụng,cháu như vậy mà đòi trả thù ư?đúng là ảo tưởng
-Dì,hức,dì ơi dì bỏ con trăn ra đi,cháu xin dì,hức
-Im miệng,cháu tự nghĩ cách đi,dì quá thất vọng về cháu rồi đấy
-Dì...dù rất sợ nhưng nó vẫn ý thức được những gì mà mình nghe.nó gạt nước mắt rồi đưa đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-su-menh-sao-choi/45119/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.