Ánh mắt đó cứ lẳng lặng nhìn nó rồi khẽ cau mày khi tiếng mưa rơi ngày càng lớn hơn...Nhật Nam đưa bàn tay ra ngoài nước mưa đã chảy xối xả trên tay cậu,bất giác Nam quay người đi vào trong phòng.............Cốc...cốc...
-Vào đi-tiếng LHN vọng ra vẫn còn chút bực tức
-Ông chủ-NN nhìn quanh 1 lượt rồi cất giọng
-Là cháu à,ra ngoài đi,ta biết cháu muốn nói gì-ánh mắt LHN chứa đựng điều gì đó rất khó hiểu
-Trời mưa rất lớn,cháu sợ nếu tiếp tục vậy tiểu thư sẽ bị bệnh mất-NN vẫn điềm tĩnh
-Là do nó tự chuốc lấy thôi-giọng nói lạnh lùng đó lại vang lên-cháu ra ngoài đi đừng làm ta bực bội hơn nữa
Nhật Nam nhìn LHN đầy vẻ bất lực rồi mím môi bước ra ngoài...
...................................................................
Nó hơi ngửa mặt lên hứng trọn những giọt mưa đang rơi nặng nề ,khóe miệng lóe ra 1 nụ cười không hợp hoàn cảnh chút nào...Lông mày nó bỗng cau lại,nó có thể cảm nhận ai đó đang đứng cạnh mình.Đưa tay lau nước mưa đang nô nức chảy trên mặt, nó khẽ liếc nhìn sang bên canh,vẻ mặt không còn sự thoải mái,vui tươi như hồi nãy nữa mà thay vào đó là nét mặt lạnh lùng có chút đáng sợ
-Cậu ra đây làm gì? tôi không cần thương hại-nó nhếch giọng có chút chế giễu
-Tôi cũng phạm lỗi,có thể gọi là tòng phạm nên không thể nhởn nhở ngoài vòng pháp luật được-ánh mắt NN cũng lộ vẻ giễu cợt không kém
-Hạha không ngờ họ Phùng mấy người còn biết nói đùa vui như vậy-nó cất giọng lớn như muốn lấn át tiếng mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-su-menh-sao-choi/2038565/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.