Tại cô nhi viện Happy....Chiếc mui trần màu đen sang trọng dừng ở bên lề đường, 1 thiếu nữ khẽ bước xuống xe, đôi mắt thẫn thờ nhìn 1 lượt cảnh vật, rồi khẽ nhắm mắt, thở dài...Những đứa bé bụ bẫm nối đuôi nhau nô đùa dưới ánh chiều tà làm cho không gian nhộn nhịp, đầy sinh lực...Người thiếu nữ đi chầm chậm xung quanh khu vườn, đôi tay trắng ngà khẽ vuốt nhẹ những cành non xanh mơn mởn, ánh mắt liếc nhìn khung cảnh yên bình ở đây, những chiếc đu quay, những hàng cây xanh vi vút rồi quì xuống hà hít 1 bông lưu ly tím, đôi mắt dần đục màu...
-"Dì, cháu về rồi." Nó gõ cửa rồi bước vào căn phòng của dì Nhiên.
Người phụ nữ vẫn bình thản cầm khăn lau mặt bàn, đôi môi mím chặt, từ sâu trong ánh mắt lóe lên 1 luồng sáng hỗn loạn.
-"Dì Nhiên..." Nó cất tiếng gọi lần nữa, bàn tay nắm chặt hơi run lên.
Lúc này người phụ nữ mới dừng việc mình đang làm lại, cẩn thận để chiếc khăn cạnh cửa sổ rồi ngước nhìn người trước mặt.
-"Về rồi à? ta tưởng cháu quên chốn hẻo lánh rồi chứ?" Giọng người phụ nữ mang vẻ trách móc.
Nó hơi khựng người đôi môi run run:
-"Dì, sao dì lại nói vậy?"
-'1 tháng qua cháu chỉ gọi về 1 lần, cháu bận đến vậy sao? Ta nghe nói cháu đã gặp lại Minh Nhật, xem ra rất có duyên với nhau đấy."
-'Dì, chuyện đó không phải như dì nghĩ đâu, cháu..."
-"Thôi ta không muốn nghe nữa." Nhiên cắt lời nó rồi chỉ tay vào ghế:"Ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-su-menh-sao-choi/2038534/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.