Lúc ban đầu tôi định đặt mỗi Băng, Tuyết Và Hồ Điệp thôi, tự nhiên nhớ lại có thêm Kanao với Douma nữa cho nó đủ bộ nên thôi =)) cho thêm Hoa Và Mãnh Trư vào luôn:))
______________
-"Yuki nee-san!!"
Giọng nói gọi tên cô khiến cho Douma và Yuki phải ngoái đầu lại nhìn, Shinobu thở hồng hộc vì mất sức quá nhiều. Nhưng sao chỗ này lại lạnh như vậy? Lạnh đến mức phổi muốn đóng băng. Douma một lần nữa cười thỏa mãn, phất quạt ra che miệng, lại là điều cười khiến cho cô ghê tởm ấy.
-"Haha, ông trời đang ưu ái ta sao? Sao toàn mỹ nữ đến tìm ta không vậy nè?"
Hơi thở của Tuyết, thức thứ mười: Bão Tuyết.
Máu hắn ứa ra từ miệng vết thương, từng bộ phận cơ thể bị chém rã rời, nhưng vết thương lần nữa lại lành. Yuki tặc lưỡi, nét mặt ghét bỏ hiện rõ. Shinobu cũng nhanh chóng nắm bắt được tình hình, rút kiếm ra khỏi vỏ, phóng tới chỗ Douma ngăn cho hắn không kịp hồi phục.
Hơi thở của Côn Trùng, Điệp Chi Vũ: Du Hý.
Mũi kiếm đâm vào da thịt hắn dồn dập, máu lại bắn ra trông rất tởm lởm, chân Shinobu đáp đất liền lấy đà nhảy ra xa. Douma mất một thời gian mới có thể hồi phục hoàn toàn, cơn đau vẫn âm ỉ trong da thịt, hắn liền cười. Lâu lắm rồi hắn mới có lại cái cảm giác này, đúng rồi... bao nhiêu năm rồi nhỉ? Hình như là chỉ mới có bốn năm thôi, chính là cô gái đã xém chút đã gϊếŧ được hắn đây mà.
Nụ cười của hắn làm lộ ra hai cái răng nanh sắc nhọn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-hoi-tho-cua-tuyet/1070070/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.