Tanjirou chia tay với mọi người ở trong trang viên vì sức khỏe đã hồi phục, cậu cùng với bạn bè làm nhiệm vụ tiếp theo.
Hỗ trợ vị Viêm trụ - Rengoku.
Sau khi trải qua một hành trình dài để đến ga tàu lửa, cả bọn đều cảm thấy mệt mỏi vì... Inosuke cứ bảo đấy là một thứ vũ khí hủy diệt đe dọa tính mạng của mọi người, Tanjirou thì lại bảo đấy là một vị thần linh để bảo vệ mọi người. Cậu bé tóc vàng đi cùng với hai người bọn họ bất lực, dù cho đã giải thích rất cặn kẽ đấy chỉ là một phương tiện.
Xong, cả ba lên đều lên tàu.
-"Chúng ta đã vào được bên trong bụng nó!! Chiến thôi anh em!!"
Zenitsu rít lên trong sự xấu hổ.
-"Dừng lại đi cái thằng này!! Ngại chết mất!!"
Rồi cậu quay sang Tanjirou hỏi.
-"Nè Tanjirou, cậu biết cái vị Viêm trụ đó như thế nào không?"
Tanjirou gật đầu, cười tươi rói trả lời.
-"Anh ấy có mái tóc vàng như chớp vậy, tớ còn nhớ mùi của anh ấy, anh ấy rất..."
-"Ngon quá!!"
Tanjirou lập tức giật mình nhìn ra phía trước, mái tóc vàng óng ánh như tia chớp lộ ra, miệng la lớn từ ngon quá. Có vẻ như anh ta đang ăn cái gì đó...? Zenitsu há hốc mồm, lập tức quay sang nhìn đồng bọn.
-"Ê Tanjirou, anh ta thật sự là Viêm trụ sao? Chẳng khác gì một tên ham ăn..."
-"À ừm..."
Tanjirou không nói được lời nào chỉ biết ậm ừ cho có lệ, cậu cũng chưa hề nghĩ tới một người trụ cột sẽ khác lạ thế này.
Thật ra thì những ai làm trụ cột cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-hoi-tho-cua-tuyet/1070055/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.