Vừa thấy bóng người thấp thoáng, Mông Bất Danh ngoắc tay ra sau làm hiệu, ba người thụp đầu xuống khuất dưới mắt dòm xuyên qua kẽ lá của mấy chậu hoa, và thấy rất rõ con người từ đại sảnh đi vào. 
Đó là một người trung niên mặc áo vàng, có dóc dáng lỏng khỏng như cây tre, dưới cằm chứa hàm râu sơn dương thưa thớt. 
Hắn bước vào gõ nhẹ bốn tiếng vào khung cửa của gian phòng có tiếng dế gáy te le khi nãy. 
Bên trong có giọng khao khao như vịt đực, không cần giới thiệu, nghe qua là biết giọng của một gã hoạn quan : 
- Cứ vào. 
Tên áo vàng xô nhẹ cánh cửa và giọng khao khao bên trong lại hỏi : 
- Sai ai đi? 
Tên áo vàng trả lời : 
- Triệu Hoằng và Phan Gia Long. 
Giọng khao khao lại hỏi : 
- Xem chừng tin đó có chắc không? 
Tên áo vàng đáp : 
- Rất đáng tin, Ngô Tam Quế quả có trong tay một binh lực đáng kể, nhưng theo tôi biết thì mang quân về không phải hoàn toàn là để báo cừu cho Sùng Trình đâu. 
Giọng khao khao hỏi : 
- Ngươi xem hắn còn có mục đích gì nữa? 
Tên áo vàng nói : 
- Cha của Ngô Tam Quế và ái thiếp của hắn là Trần Viên Viên đều đang bị giữ tại Bắc Kinh. 
Ngừng lại một lúc lâu, giọng khao khao nói : 
- Bất luận là vì lẽ gì, nhưng nếu Ngô Tam Quế cử binh về là bất lợi cho ta, phải không? 
Tên áo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289413/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.