Trước sức tấn công của Nam Cung Nguyệt, Mông Bất Danh biết mình rất khó mà điều động cỗ xe chạy thoát, nhưng đến mức liều thì lão cũng cứ liều.
Lão biết “liều” vốn là chuyện không nên, nhưng lão vẫn hy vọng trong khi liều như thế, lão sẽ có thể tạo cơ hội để đưa mấy cô gái thoát vòng nguy hiểm, lão tuy có ngại nhưng sự lo ngại đó không to như khi lão thấy Tổ Thiên Hương ra mặt.
Vừa thấy Tổ Thiên Hương bước xuống xe, Nam Cung Nguyệt vụt gạt mạnh hai tay vào không khí và thét bọn áo đen dừng lại.
Hắn nhìn chăm bẩm vào mặt nàng và hắn vụt quay về phía Mông Bất Danh, hắn cười nghe rờn gáy :
- Lão Mông, hừ hừ... thì ra như thế, cướp của lẫn nhau còn có chỗ dung tình, chớ còn “Khoanh đao đoạt ái” như thế là kể như hết chỗ nói rồi.
Mông Bất Danh không trả lời hắn, ông ta liếc về phía Thiên Hương, mắt ông ta tràn đầy ái ngại...
Nam Cung Nguyệt nói luôn :
- Bây giờ thì ta đã hiểu rõ ràng rồi... Ngày hôm đó núp trong rừng đập cho ta một côn tá hỏa, cướp ngưới đẹp này đi, lại chính là ngươi, hai ta mất đường liên kết với Mãn Châu, bày mưu gây xích mích với Tổ Tài Thần, cũng chính là ngươi... Mông lão giỏi lắm... giỏi lắm.
Tổ Thiên Hương cười nói với Mông Bất Danh :
- Mông lão gia đừng ngại, tiểu nữ cần nói chuyện với “Đạo sư” một chút.
Nam Cung Nguyệt vỗ tay :
- Đúng đúng, Mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289358/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.