Nhìn sững vào mặt Đức Uy bằng đôi mắt tròn xoe thật lâu, Thiềm Đài Vô Úy nói như thét :
- Hậu sanh, đừng có bày trò nói khích, hãy nói chuyện mua bán đi.
Đức Uy mỉm cười :
- Ta vốn có ý muốn bàn với các hạ, nhưng chỉ sợ cương vị “Hữu thừa tướng” của các hạ không thể quyết định được đó thôi.
Thiềm Đài Vô Úy cười lạt :
- Phàm những chuyện quan hệ đến Cúc Hoa đảo, bất luận nội ngoại, không chuyện nào ta không quyết định được, nói đi.
Đức Uy nhướng mắt :
- Thật thế à?
Thiềm Đài Vô Úy gầm gừ :
- Dầu một góc trời sụp xuống, ta vẫn chống bằng một cánh tay, biết chưa.
Đức Uy cười :
- Cũng mong rằng sau khi ta nói xong, các hạ đừng có kiếm chuyện và thối thoát...
Ngưng một giây hắn tiếp ngay :
- Ta muốn từ trong toà trang viện này mua một con người.
Thiềm Đài Vô Úy sửng sốt :
- Mua một người từ trong... trang viện này?
Đức Uy gật đầu :
- Nếu cần, ta nói cho thật rõ, ta cần mua một con người, đó là người bị cầm tù tại đây: Thất Cách Cách Mãn Châu.
Thiềm Đài Vô Úy tái mặt :
- Thất Cách Cách?
Đức Uy gật đầu :
- Đúng.
Ánh mắt của Thiềm Đài Vô Úy chớp lia :
- Hậu sanh, người cần Thất Cách Cách làm gì?
Đức Uy nói :
- Ta là người mua bán, mua rồi lại bán để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289330/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.