“Oáp”-Hoshi
Cô ngáp dài sau một giấc ngủ, khua khua cái tay để lấy cái đồng hồ, cô nhìn vào
“8h thôi à, còn sớm
chán”-Hoshi
Cô lại nằm xuống giường và chùm chăn lên ngủ, bỗng dưng cô bật dậy
”8h, chết rồi, muộn học rồi”-Hoshi
Cô nhanh chóng lấy đồng phục
và chạy vào nhà vệ sinh thay đồ đánh răng rửa mặt và chạy một mạch đến trường
với vận tốc ánh sáng (thực chất là chỉ chạy hết sức có thể),nhờ vào cái vận
tốc ánh sáng nên cô đã đến trường trong vòng 15’. Vâng, cô đã đến trường nhưng
cuộc đời nó rất phũ phàng…..cổng trường đã khóa. Cô cảm thấy giờ mình thật ngu
vì sao hôm nay không nghỉ ở nhà luôn đi lại còn đi học. Chạy vòng ra sân sau
của trường, cô đứng lên trên thành tường và ngó vào. Chắc chắn là không có thầy
giám thị ở đó, cô lấy cái cặp của mình và ném vào một cách không thương tiếc,
sau đó thì cô bắt đầu trèo qua tường và nhảy xuống một cách dễ dàng như dân
chuyên ngiệp. Đến khi cô tiếp đất cô nhìn xung quanh và đang có một dấu chấm
hỏi to đùng trên đầu
“Ơ cái cặp tốc biến đi đâu
rồi”-Hoshi
Cô quanh sang bên phải rồi
lại quay sang bên trái, nhìn đằng trước và nhìn đằng sau vẫn không thấy cái cặp
đâu, cô bắt đầu tìm mọi chỗ xung quanh. Hết bụi cây nọ, bụi cây kia cô vẫn
không tìm được cặp, bực mình cô mới đá cái vỏ lon trước mặt mình và nói
”Điên thật đấy, có cái cặp thôi mà giữ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mac-amnesia/2301599/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.