giờ ra chơi.
- Thiên.._ Chưa nói xong đã bắt gặp ánh mắt giết người của nó vội sửa lại:- Hà Băng đi xuống căn tin với mình đi.
- 2 người quen nhau sao?_ Đình Phong hỏi.
- ờ...hồi tối gặp rồi đó, quên mau vậy_ _ Minh Thư vỗ vai Đình Phong.
- Gặp rồi? sao tớ không nhớ nhỡ_ Đình Phong nhíu mày nghĩ.
- Không có đâu, cậu nhìn nhầm đó, đi căn tin thôi_ Nó nhanh chóng cản lại, kéo Minh Thư, Minh Thy đi.
- Tuyết, họ là những người hồi tối mà_ Minh Thư vùng tay.
- Làm gì có, không phải họ đâu_Nó phủ nhận.
- Tuyết, này cậu sao da cậu đen hơn vậy, làn da trắng nõn của tớ đâu rồi_ Minh Thy đưa tay sờ mặt nó.
- Đừng có gọi mình là Tuyết, còn đây chỉ là cãi trang chút thôi_ Nó nói.
- Ờ, đi mua gì ăn đi, đối chết rồi_ Minh Thư kéo nó với Minh Thy đi.
Căn tin.
Cả ba bước vào làm tất cả chú ý vào người.
- Ê, Thư, Thy, Băng ngồi đây này_ Thế Nam dơ tay lên ngoắc tụi nó lại.
- Sao lại kêu con Băng Hà đó chứ_ Kim Ngân khó chịu nói.
- Bạn bè cả mà, nhích vào cho ba cậu ấy ngồi, à mà người ta là Hà Băng chứ không phải là Băng Hà đâu_ Thế Nam nói.
- Như nhau thôi_ Kim Ngân nói lí nhí trong miệng
- Chào_ Minh Thư nói.
- Gặp vậy mà chưa biết tên nhỡ?_ Minh Thy nói.
- Người ngồi giữa là Lăng Thừa Thiên, kế bên trái là Lê Đình Phong, kế bên phải là Trương Dương Thành Huy, kế bên Thành Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-lanh-lung-anh-yeu-em-rat-nhieu/50279/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.