Tiếng gà gáy vang khắp cả làng, ở giữa cánh đồng hoang gió lúc này chỉ hiu hiu thổi, sương sớm đã dần tan, mùi cỏ, mùi đất, mùi bùn hòa lẫn vào trong cái không khí se lạnh nơi nghĩa địa âm u. Ở ngôi mộ cũ trước đó đã bị đào bới tung lên lúc này cũng chỉ có những lớp đất bùn bắn tung tóe trên mặt cỏ. Màn sương khẽ bị một cơn gió xua tan đi để lộ ra trên mặt cái hố đầy bùn đen nhơ nhớp kia có một xác người đang nằm trên mặt cỏ úa vàng, loang lổ.
‘’ Hiu….Hiu….Hiu…”
Tiếng gió vẫn thổi, đột nhiên bàn tay của cái xác nắm chặt lại, nó khẽ động đậy rồi bất chợt cả thân người ngồi chồm dậy thở hổn hển:
- - Hộc...hộc...hộc…
Đó chính là Lâm, kẻ sáng sớm nay đã quay lại ngôi mộ của Trinh đào bới, kẻ đã thực hiện nghi thức gọi Quỷ đầy ghê rợn. Lâm mở to mắt nhìn dáo dác bốn xung quanh, chỉ có tiếng gió thổi trong màn sương đang dần nhường chỗ cho những ánh sáng đầu tiên của một ngày. Đưa hai bàn tay lên trước mặt, Lâm thấy vết cắt bên cánh tay trái vẫn còn đó, nhưng vết thương không còn chảy máu, nó đã trở thành một vết sẹo lồi có màu đen kịt. Nhưng đó không phải là điều Lâm suy nghĩ đầu tiên, cái Lâm còn đang mơ hồ mường tượng là tại sao mình lại nằm trên mặt đất. Điều cuối cùng mà Lâm nhớ rõ nhất chính là khi Lâm cắt tay để máu chảy xuống huyệt mộ, ngay sau đó Lâm cảm nhận thấy rõ trong lòng đất có sự chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-lai-do/581311/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.