Không biết có phải Hứa Mạt gặp ảo giác hay không, gần đây cô luôn ngẫu nhiên đụng phải mặt Thẩm Thận ở đâu đó nơi công cộng trong công ty.
Mặc dù hiện tại cô vẫn là sinh viên, nhưng là trường học đối với năm học sắp tốt nghiệp tương đối khoan dung cho họ. Hứa Mạt đều tận lực chọn thời gian nhàn rỗi để tới công ty.
Kỳ thật cô tới công ty tần suất cũng không tính là nhiều, nhưng mỗi lần đều có thể chó ngáp phải ruồi mà gặp gỡ anh.
Nhất Ngàn có nhà ăn cho nhân viên, chỉ cần đi vào công ty làm nghệ sĩ, hoặc là nhân viên công tác, đều có thể vào nhà ăn bằng hệ thống phân biệt khuôn mặt.
Nhà ăn to như vậy, trang hoàng xa hoa, cũng có nhiều món để lựa chọn.
Ở chỗ này, người tương đối nhiều, có thể tự chọn rau dưa phối hợp salad, khỏe mạnh không dễ lên cân.
Thể chất Hứa Mạt không phải dễ béo, nhưng bình thường cũng có ý thức mà khống chế sức ăn, như vậy sẽ càng thêm đẹp.
Nhân viên ăn cơm không cần tiền, mỗi buổi sáng khi huấn luyện xong, cô liền cùng các thực tập sinh khác đến nơi đây ăn.
Mà gần đây, giữa trưa nghệ sĩ tới nơi này rất nhiều. Bởi vì, Thẩm Thận ngẫu nhiên sẽ đến nơi này ăn, tuy rằng không cùng bàn, nhưng cũng cũng đủ khiến cho mọi người chú ý.
Trước kia lúc Thẩm Thận cùng cô ở bên nhau, rất hay bắt bẻ, mười phần là tính tình thiếu gia. Loại nhà ăn này mà anh ngồi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-hoa-nhai-cua-anh/3275692/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.