Các nàng ơi, lại là Đồng đây, có ai mong ngóng Thẩm ca - Mạt tỷ không nào....:):):)
Chương này vô cùng dài luôn, rán nín thở mà đọc nha nha nha. Happy day!
*****
"Tại sao bây giờ cậu mới đến a?" Thông thường Lương Kính Tùng vẫn là ăn không ngồi rồi, bình thường nếu không có tình huống đặc thù gì, hắn đều sẽ tới Kim Đỉnh.
Lúc mới đến Thẩm Thận liền ngồi ở bên này, cả người âm trầm lại lạnh nhạt, bộ dáng không muốn ai đến gần.
"Đi ra ngoài dạo một vòng không?" Ly rượu vừa rót Thẩm Thận chạm đến lại chấn động lắc một vòng.
Lòng hắn khó chịu, muốn chạm vào xe.
"Đây là dục cầu bất mãn sao?" Lương Kính Tùng nghĩ nghĩ, tự nhiên nghĩ đến phương diện kia.
Thẩm Thận nhìn thẳng Lương Kính Tùng, ngữ khí vô cùng lạnh: "Về sau ở trước mặt tớ đừng nhắc đến cô ấy nữa."
Lúc này đến phiên Lương Kính Tùng ngây ngẩn cả người: "Tớ nhắc ai đâu?"
Thẩm Thận không trả lời trực tiếp câu hỏi của Lương Kính Tùng, lại hỏi câu khác: "Một người không có chuyện gì tự nhiên đòi rời khỏi cậu, đây là vì cái gì?"
Người này trong lời của Thẩm Thận không cần phải nói cũng biết là ai.
Lương Kính Tùng cầm lấy chìa khóa xe của mình: "Cãi nhau sao? Phụ nữ đều như vậy đấy, cậu không cần hỏi là vì cái gì, dỗ dành yêu thương cưng chiều nhiều chút là tốt rồi."
Thẩm Thận ngồi ở nơi đó, nhàn nhạt nói: "Không phải cãi nhau."
Lương Kính Tùng vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-hoa-nhai-cua-anh/3275686/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.