Phanh!
Cánh cửa hung hăng bị đẩy ra.
Đứng ở trước cửa là Lẫm Lạc, đứng phía sau là trợ lý Lý Khắc.
” Sớm đoán được là cô.” Lẫm Lạc sắc uy nghiêm đáng sợ, giọng điệu lạnh giá.
” Lạc, anh đang nói cái gì vậy?” Tiểu Mễ nghe mà hoàn toàn không hiểu hai người họ đang nói cái gì.
Sắc mặt Văn Cơ tái nhợt đông cứng, á khẩu không trả lời được.
” Chính cô lúc ấy gọi Tiểu Mễ đến phía tây công viên, sau đó sai thủ hạ của cô, Hoắc Cương, hạ độc thủ với Tiểu Mễ, tiếp theo là đưa cô ấy đến một địa phương cách xa chỗ này. Cố ý phóng hỏa, làm cho mọi người đều nghĩ rằng Tiểu Mễ đã bị lửa thiêu chết, tôi nói vậy có đúng không.” Từng câu từng chữ được thốt ra không nhanh không chậm, không hề có tình cảm mà nói.
” Là cô sao… Không thể nào, Văn Cơ không phải loại người như vậy, Lạc, nhất định là anh đã lầm rồi.” Tiểu Mễ khó có thể tin.
” Sẽ không sai, có thể tìm được em, là chính miệng Hoắc Cương nói với anh, tuy rằng hắn không chịu nói ra người chủ mưu mọi việc là Văn Cơ, nhưng ít nhiều anh cũng đoán được.” Bạc môi khẽ nhếch phát ra thanh âm lạnh lùng.
” Không phải, Văn Cơ, ơco mau nói là không phải cô làm đi.” Tiểu Mễ vẫn còn vì Văn Cơ giải thích.
Văn Cơ nhìn Tiểu Mễ, thế nhưng vẫn còn vì cô à giải thích, trong lòng càng thêm áy náy,” Đúng vậy, là tôi, tôi không đáng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ho-do-yeu-phai-ac-ma/2736713/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.