Tiết trời lạnh dần, mùa đông sắp tràn về.
Trong phòng bếp, phát ra tiếng bát đĩa rơi xuống sàn nhà, ‘Ba… Ba…’, người giúp việc nghe thấy vội vàng quay lại.
“Tiểu thư, để tôi, cẩn thận làm mình bị thương.” Người giúp việc lo lắng nói.
“Không sao, tôi cúng muỗn làm đồ ăn cho ông nội ăn, chính tay mình làm mới có thành ý.”Cô mỉm cười nói, bột mì vương vãi khắp nơi, trên mặt của cô cũng có.
“Nếu em cứ như thế này, có phải muốn đốt cháy phòng bếp hay không?” Tiếng nam giới từ phía sau truyền tới, Lẫm Lạc tự vào cửa bếp đã lâu, nhìn thấy tất cả xảy ra. Vẻ mặt Tiểu Mễ rất chăm chú, cũng không phát hiện ra hắn, mà hắn cũng có chút tham lam ngắm nhìn cô, không lỡ lên tiếng quấy rầy.
“Thiếu gia” Người giúp việc kêu lên.
“Cô đi ra ngoài đi.”Lẫm Lạc khẽ xua tay.
“Vâng, thiếu gia.” Người giúp việc cúi đầu lui ra ngoài.
“Anh… Anh đứng đó từ lức nào?” Tiểu Mễ thật muốn độn thổ, hắn luôn như ma quỷ xuất hiện vậy, mỗi lần cô đều bị hắn bắt gặp đang làm trò hề, cô thật không cam tâm a.
“Em nói xem?” Khóe miệng khẽ giương lên.
Hắn bước chậm rãi tới gần cô, Tiểu Mễ theo bản năng lui lại mấy bước, tời khi đụng phải bàn ăn. Hai tay Lẫm Lạc đặt trên bàn giữ cô ở giữa, không gian bỗng tràn ngập không khí thân mật.
“Anh… Anh… Anh muốn làm gì?” Tiểu Mễ thấy gương mặt tuấn tú của hắn ngày càng tới gần, vội vàng hỏi, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ho-do-yeu-phai-ac-ma/2736653/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.