Tại cửa bệnh viện tư nhân, Lẫm Lạc đưa xe vào chỗ để xe.
Đi vào, hướng thẳng phòng bệnh đi đến.
Nhìn thấy hắn, mấy y tá không khỏi nhìn hắn mấy lần, hắn đi qua, mấy cô y tá sôi nổi bàn luận:
Y tá một: “Gần đây, người này thường hay đến a, là người nhà của bệnh nhân sao? Thật sự rất đẹp trai a.”
Y tá hai: “Anh ấy là người trong mộng của ta a.” Nói xong, hai mắt tỏa sáng.
Y tá ba mập mạp bước tới nói: “Anh ấy vừa mới liếc nhìn ta, có phải anh ấy thích ta rồi không?”
Hai y tá liếc nhìn cô y tá mập mạp một cái, rời đi nơi khác, mặc kệ ý nghĩ điên khùng kia.
Vào phòng bệnh, trong phòng tràn ngập mùi thuốc.
“Bệnh tình của ông ấy có… chuyển biến tốt đẹp không?” Lẫm Lạc nhìn Đức Bành đang ngủ, nhỏ giọng hỏi bác sĩ.
“Cái này… Trước mắt chúng ta đang từ từ trị liệu, đã khống chế được tế bào ung thư kéo dài.” Bác sĩ có chút do dự, nhẹ giọng đáp.
“Nói như vậy, không có biện pháp hồi phục?” Giọng nói của hắn có chút nóng.
“Cũng không phải không có phương pháp trị liệu, chính là ….”
“Phương pháp gì vậy, mau nói.” Thanh âm kẽ răng truyền ra.
“Cần phải làm phẩu thuật cấy ghép, nhưng trước mắt còn chưa tìm được phổi thích hợp để cấy ghép.” Bác sĩ nhìn thấy hắn phát hỏa, vội vàng nói.
“A Lạc, cháu đến rồi sao.” Đức Bành tỉnh lại, nghe thấy cuộc nói chuyện.
“Tốt lắm, anh ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ho-do-yeu-phai-ac-ma/2736638/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.