*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm, mặt trời vừa mới mọc, ánh nắng ấm áp nhẹ nhàng phát ra.
Mang giá vẽ ra ban công tầng hai, tầm nhìn thật tốt. Tay Tiểu Mễ nâng bút vẽ, vẻ mặt phức tạp dễ thương, có một con mắt híp lại, con mắt còn lại thì ngắm nhìn tỉ lệ phong cảnh xa xa trước mắt. Đương nhiên đó cũng chỉ là một phần của khu nhà này, có thể thấy nơi này thật rộng lớn biết bao.
Thân hình cao lớn nghiêng người dựa vào khung cửa, hai tay đút túi quần, cảm thấy thú vị khi ngắm sự nghiêm túc của Tiểu Mễ, hắn không muốn quấy rầy cô, chỉ là yên lặng ngắm nhìn cô.
Mấy năm qua, tâm của hắn đã đặt ở trên người cô, sớm yêu tất cả nơi cô, dù cho là trước hay là hiện tại, sự hồn nhiên, vui tươi của cô, hành vi cử chỉ của cô. Mặc kệ là tốt hay xấu, làm cho hắn động tâm chỉ có một mình cô.
“Ha, ha, ha, thật đẹp, thật đẹp a, cho dù là tỷ lệ hay hình dáng đều rất chuẩn a.” Tiểu Mễ đột nhiên cất tiếng cười lớn, lầm bầm lầm bầu nói khiến người nghe không thể nghe rõ lời nói của cô, cười xong, cô hưng phân đặt bút vẽ tranh.
Thích Lẫm Lạc đứng một bên chứng kiến tất cả, mắt trợn tròn, tiếp theo liền phì cười ha hả: “Ha ha … ha ha ha..” Hắn ôm bụng không ngừng cười, nước mắt chút nữa phóng ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-ho-do-yeu-phai-ac-ma/2736634/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.