Thì ra người phi tới đỡ thế kiếm của Ðinh Mẫn Quân cho Bành hòa thượng là Bạch Quy Thọ, đàn chủ Huyền võ công của Bạch Mi Giáo.Sau khi bị thương nặng, y được Bành hòa thượng che chở cho mới thoát được mấy cao thủ của các môn phái theo đuổi. Sau y thấy Bành hòa thượng bị bốn môn phái vây đánh nên mới theo dõi tới đây, vừa gặp lúc Bành hòa thượng lâm nguy nên y mới xông ra can thiệp.Ðinh Mẫn Quân bị một chưởng chí mạng, gãy mấy xương sườn.Hiểu Phù vừa hoảng hơn vội xé mấy vạt áo buộc vết thương trên cánh tay và vai rồi giơ tay cắt dây trói cho Bành hòa thượng rồi lẳng lặng bỏ đi.Bành hòa thượng vội lớn tiếng gọi:- Hãy khoan, Kỷ cô nương! Hãy để cho Bành hòa thượng có một lạy cám ơn đã nào!Nói xong, y liền quỳ xuống lạy.Hiểu Phù nhẹ nhàng tránh sang bên.Bành hòa thượng lượm trường kiếm của Tây Linh Tử ở dưới đất và nói tiếp:- Ðinh Mẫn Quân đã làm nhục cô nương, còn để cho ả sống làm gì?Nói xong, y liền nhắm yết hầu của Ðinh Mẫn Quân múa kiếm đâm tới.Hiểu Phù vội vã giơ kiếm gạt ra và nói:- Nàng là sư tỷ của tôi, tuy vô tình với tôi thật nhưng tôi thì không thể vô nghĩa với nàng.Bành hòa thượng lại nói:- Chuyện đã xảy ra như vậy , nếu cô nương không giết ả, thì sau này ả sẽ làm hại cô nương, cô nương sẽ không trở tay kịp.Hiểu Phù ứa nước mắt đáp:- Tôi là một thiếu nữ bất hạnh nhất trần gian nhưng tất cả những gì xảy ra đều do số mệnh, xin Bành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/195612/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.