Nàng mừng rỡ vô cùng, liền giơ tay ra vẫy.Con hoả hầu ở trên đảo này chưa hề gặp người bao giờ, thấy hai người tướng mạo rất đẹp, ngỡ hai người là đồng loại của nó, nên giơ tay ra vuốt tay Tố Tố.Nàng liền chỉ đàn gấu trắng ở dưới chân và nói:- Lũ gấu tai quái kia định căn chúng tôi, người đuổi chúng nó đi đi.Con ngọc diện hoả hầu rất khôn ngoan, tuy không biết nghe tiếng người nhưng thấy Tố Tố chỉ trỏ là hiểu được ngay, bèn rú lên một tiếng, rồi tung mình nhảy xuống gốc cây, hai tay túm lấy đầu một con gấu, xé mạnh một cái, óc con gấu phọt ra ngay. Nó moi bọ óc của con gấu đem lên cành cây đưa cho Tố Tố, hình như mời nàng thưởng thức vậy.Hai người thấy con ngọc diện hoả hầu chỉ giơ tay xé một cái đầu con gấu nứt ra làm đôi, đủ thấy sức mạnh và móng tay bén nhọn của nó lợi hại hơn bất cứ con mãnh thú nào. Quả thật là một thần thú hiếm có trên thế gian.Tố Tố không dám ăn bộ óc gấu còn nóng hổi ấy, nhưng nàng sợ mích lòng con hoả hầu đành phải cầm lấy bộ óc gấu mà gượng cắn một miếng rồi đưa ngay cho Thuý Sơn. Ngờ đâu ăn vào miệng, nàng mới thấy óc gấu ngon khôn tả, ngon hơn cả óc dê óc cá nhiều.Nàng vội cướp bộ óc mà Thuý Sơn đang ăn, vừa cười vừa nói với con hoả hầu:- Cám ơn! Cám ơn!Con hoả hầu lại tung mình xuống dưới gốc cây chỉ trong nháy mắt, nó đã đem được lên hai bộ óc gấu nữa, đưa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/195600/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.