Lời nói ấy của Dương Tiêu khiến Hạ Trụ không sao trả lời được.Lúc ấy thiên hạ đại loạn, bốn phương đều thiếu an ninh, người võ lâm đi lại giang hồ, nếu không giết người thì bị người giết liền. Dù người khéo giữ bản thân đến đâu cũng khó mà tay không dính máu, chỉ có hòa thượng của phái Thiếu Lâm ni cô của phái Nga Mi thì may ra mới tránh khỏi dính máu tanh hôi ấy thôi.Hạ Trụ tính tình nóng nảy giết người không biết bao nhiêu mà kể, sau khi nghe Dương Tiêu hỏi như vậy, y không sao trả lời được, ngẩn người ra giây lát rồi đáp:Những người gian ác thì phải nên giết, người tử tế thì không nên giết. Tạ Tốn cũng như các ma đầu của Minh giáo chuyên môn làm những việc luân thường hại lý, ta chỉ hận không chém giết chúng thành ngàn ngàn mảnh để ăn thịt và lột da chúng ra, họ Dương kia, chắc ngươi cũng không phải người hiền lành tử tế gì đâu.Tuy biết trong Minh giáo có rất nhiều nhân vật lợi hại, nhưng y nghĩ tới những người dự đại hội hôm nay đa số là kẻ thù Minh giáo, bên mình người đông, đối phương thế cô, mình đã định giết Tạ Tốn để trả thù cho người em thì thế nào cũng quyết chiến với Minh giáo một phen, vì vậy mà y ăn nói không nể nang là thế. Bên lều trúc của Minh giáo bỗng có một người nói tiếng rất bén nhọn vọng ra, hỏi:Hạ Trụ, ngươi bảo ta là người hung ác có phải không?Hạ Trụ đưa mắt nhìn sang bên đó, thấy người lên tiếng hỏi mình mồm nhọn má hõm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/1366723/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.