Triệu Minh chết giấc một hồi rồi tỉnh lại, trông thấy Vô Kỵ hình như đang suy nghĩ chuyện gì liền lên tiếng hỏi:- Ðại ca nghĩ gì thế? Có phải đang nghĩ đến Chu cô nương đấy không?Vô Kỵ gật đầu đáp:- Tôi nghĩ tôi cũng có nhiều cái không nên không phải với nàng ta, phụ lòng nàng ta lắm!- Thế đại ca có ăn năn hối hặn gì không?- Khi tôi làm lễ tơ hồng với nàng, nghĩ đến cô nương đau lòng ghê lắm , bây giờ cô ở trong lòng tôi thì tôi lại nghĩ tới nàng ta cho nên lương tâm mới bị cắn rứt như vậy!- Theo lời nói của đại ca thì đại ca yêu tôi hơn phải không?- Nói thực cho nàng biết, với cô tôi vừa yêu vừa hận, với Chu Chỉ Nhược tôi vừa kính trọng vừa sợ hãi.- Ha!Ha! Tôi đành để cho đại ca đối với tôi vừa yêu vừa sợ còn đối với nàng kia thì đại ca vừa yêu vừa hận.- Bây giờ khác hẳn, tôi đối với cô nương vừa hận vừa sợ. Hận là vì cô đã chia cắt mối lương duyên mỹ mãn của tôi, sợ là sợ cô không chịu thường lại cho tôi!- Thường cái gì?- Ngày hôm nay cô phải hứa lấy tôi để thường lại buổi động phòng hoa chúc đó!Triệu Minh đỏ bừng mặt lên và đáp:- Không! Không! Việc này phải nói với cha tôi trước đã... và phải đợi tôi xin lỗi anh tôi để nhờ anh ấy nói giúp, như vậy... như vậy mới ...- Nếu cha cô nhất định không chịu nghe thì sao?- Lúc ấy tôi đành phải theo tên tiểu ma đầu làm tiểu ma bà chứ sao!Vô Kỵ vênh mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/1366716/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.