Diệt Tuyệt sư thái quắc mắt nhìn Vô Kỵ quát lớn:- Bước ra đây!Chu Chỉ Nhược tiến lên một bước bẩm báo:- Thưa sư phụ! Người này đã bị gãy hai chân nên không đi lại được.Diệt Tuyệt sư thái liền ra lệnh:- Làm hai cái cáng tuyết đem chúng nó đi!Trừ Ðinh Mẫn Quân các đệ tử khác đều vâng lời, mười một người nhanh nhẩu làm hai cái cáng tuyết, hai nữ đệ tử khiêng Thù Nhi còn hai người nam đệ tử khiêng Vô Kỵ kéo chạy theo sư thái về phía Tây.Vô Kỵ chỉ quan tâm đến tính mạng của Thù Nhi chứ không nghĩ đến sự sống chết của mình. Ði được hơn mười dặm chàng mới nghe Thù Nhi rên rĩ .Chàng lớn tiếng hỏi:- Thù Nhi, em bị thương ra sao? Có bị nội thương không?- Em bị đánh gãy hai xương cổ tay, nhưng nội tạng không việc gì.- Em dùng khủyu tay trái thúc vào phía dưới khủyu tay phải chừng ba tấc rưỡi, chỗ co cánh tay rồi lại dùng tay phải thúc như vậy sẽ thấy bớt đau đớn liền.Thù Nhi chưa kịp trả lời thì Diệt Tuyệt sư thái đã kêu "ủa" một tiếng quay đầu lại trợn mắt lên nhìn Vô Kỵ và hỏi:- Thằng nhỏ này sao lại tinh thông y lý như vậy? Tên họ ngươi là gì?- Tại hạ họ Tăng, tên A Ngưu.- Sư phụ của ngươi là ai?- Sư phụ của tại hạ là một lưng y vô danh, suốt đời ở một tiêu trấn nơi thôn dã, dù có nói ra sư thái cũng không biết được đâu.Sư thái chỉ dùng giọng mũi "hừ" một tiếng rồi quay đi không thèm hỏi Vô Kỵ nữa.Mọi người đi một hơi cho tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/1366671/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.