Editor: Frenalis
Ngoại truyện 25: Cuộc sống làm ruộng của Chu Nguyên Chính (3)
Hắn có chút hối hận, nếu thật sự là như vậy, hôm nay hắn sẽ không có đường về.
"Đại ca, đại ca, lần này là tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, xin đại ca tha cho tôi lần này, tôi không dám nữa." Nghĩ thông suốt điều này, hắn không dám ra tay nữa, vội vàng buông vũ khí trong tay xuống.
Tôi liếc nhìn hắn, lạnh giọng nói: "Muộn rồi."
Dứt lời, tôi đá vào đầu gối hắn một cái, hắn lập tức kêu lên thảm thiết, ngã xuống đất ôm chân không ngừng lăn lộn kêu la.
Tôi quay người bước lên xe, nói với Tiểu Uyển đang nhìn tôi với ánh mắt sáng rực: "Đi thôi."
Trong mắt Tiểu Uyển có chút sùng bái, còn có chút si mê, tôi đều coi như không thấy, chuyên tâm lái xe về nhà.
Những ngày tiếp theo lại trở về bình lặng. Tôi đã phế chân của Trương Phủ, hắn cũng không có khả năng đến gây phiền phức cho tôi nữa. Tiểu Uyển vẫn cứ bám lấy không chịu đi, tôi cũng không đuổi cô ấy.
Cứ như vậy một mạch qua vài tháng, đến mùa táo chín.
Vì viên ngọc trai kia, những quả táo nhà tôi từng quả đỏ mọng. Kích thước cũng lớn, mỗi cây đều sai trĩu quả, từ xa đã có thể ngửi thấy mùi thơm của táo.
Tiểu Uyển hoàn toàn không coi mình là người ngoài, hái một quả từ trên cây xuống liền cho vào miệng, hoàn toàn không để ý hình tượng, ăn đến mức nước chảy đầy miệng.
"Ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3708130/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.