Editor: Frenalis
Tôi tên là Tống Tống, tên kiếp trước là Tử Huyên.
Vết thương này của tôi mất một năm mới hoàn toàn lành lại. Khi Tiểu Hi hóa thành Thiên Đạo, tôi đang dưỡng thương trong động phủ, không thể gặp cô bé lần cuối. Cho đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại, lòng tôi vẫn đau xót.
Thực ra, dù có linh đan diệu dược, vết thương này cũng không thể lành nhanh như vậy. Dù sao lúc trước, Hồng Đế đã chấn vỡ nội tạng của tôi. Việc tôi có thể hồi phục nhanh như vậy, chắc là nhờ Tiểu Hi phù hộ.
Chủ nhân Tiểu Lâm đã có con trai, cả nhà họ sống rất hạnh phúc, tôi không muốn tiếp tục làm bóng đèn nữa. Giờ đây thế giới hòa bình, tôi cũng muốn ra ngoài đi khắp nơi, xem chút việc đời.
Kiếp trước vì lễ giáo phong kiến, tôi không được ra khỏi cửa, không được bước qua cổng. Sau khi chết, xuống Địa Ngục, đi theo chủ nhân, tuy cũng đã gặp không ít việc đời, nhưng dù sao đó cũng là Địa Ngục, tôi vẫn chưa được chơi đùa thỏa thích ở nhân gian.
Tôi đeo ba lô lên và bắt đầu hành trình du lịch bụi của mình.
Tôi dành một năm để đi khắp mọi miền đất nước, tất nhiên, cũng gặp không ít kẻ xấu. Lần trước khi đến một nơi hẻo lánh, tôi gặp một chiếc xe tải vận chuyển hàng hóa. Xe dừng lại bên cạnh tôi, tài xế thò đầu ra hỏi tôi có muốn đi nhờ không.
Có xe miễn phí, tại sao không đi?
Tôi lên xe, trời dần tối, ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3708115/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.