Edit: Frenalis
Ta đã không còn nhớ mình sinh ra từ lúc nào, cũng chưa bao giờ gặp cha mẹ của mình. Từ khi ta có ký ức, ta đã luôn sống trong cảnh lang thang.
Ban đầu, tất cả quỷ vật ta gặp đều muốn ăn ta. May mắn thay, ta phát hiện ra một món pháp bảo trong di tích cổ xưa. Nó có thể che giấu khí tức của ta, giúp ta giả trang thành một tu sĩ con người bình thường và sống sót.
Để trở nên mạnh mẽ hơn, ta đã từng giết chết toàn bộ dân cư trong một thành phố chỉ trong một đêm, hấp thu linh hồn của họ để sử dụng cho mình.
Dần dần, ta trở nên ngày càng mạnh mẽ, không còn cần phải che giấu khí tức nữa. Những quỷ vật nhìn ta không còn ánh mắt tham lam mà là sự sợ hãi.
Để sống sót, chúng quỳ dưới chân ta, tôn ta làm chủ và cam tâm tình nguyện phục tùng.
Dần dần, chúng bắt đầu gọi ta là Hồng Đế.
Có lẽ từ lúc sinh ra, trái tim ta đã lạnh lẽo. Bất kỳ ai hay điều gì cũng không thể làm ta dao động. Ta không cảm nhận được niềm vui, nỗi buồn, chỉ còn lại sự giết chóc.
Cuộc tàn sát không bao giờ chấm dứt.
Cho đến một ngày, ta gặp được cô ấy.
Ngày hôm đó, ta đi ngang qua một ngôi làng. Dân làng phát hiện ra ta, họ rất sợ hãi, quỳ xuống cầu xin ta tha mạng, họ nguyện dâng hiến đồng nam đồng nữ để ta thưởng thức.
Ta đang cảm thấy chán nản, nên bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3708113/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.