Edit: Frenalis
Thiên Đạo nhìn tôi, thản nhiên nói: "Ta đối với con, đã quá nhân từ rồi."
Tôi cứng họng.
"Ta đã cho con quá nhiều sự quan tâm, Lâm, con hưởng thụ vận may mà người khác vĩnh viễn cũng không thể hưởng thụ." Thiên Đạo nói, "Chẳng lẽ không ai nói sao? Con giống như con gái của ta, mà ta, lại quá nuông chiều con"
Tôi há miệng, nhưng không nói nên lời. Ngài nói đúng, tôi không thể phản bác.
"Lâm, lại đây." Ngài vẫy tay với tôi, tôi do dự một lúc, có chút lúng túng đi tới. Dáng người Thiên Đạo cao hơn tôi một chút, trông rất bình thường, không béo không gầy, không đẹp không xấu.
Ngài nhìn tôi chằm chằm hồi lâu, đột nhiên cười: "Nhìn con, ta thật sự có một chút cảm giác làm cha."
Cơ mặt tôi khẽ co giật, trong lòng tôi, Thiên Đạo là cao không thể với tới, lại uy nghiêm thần thánh, bây giờ ngài lại nói ra những lời nhân tính hóa như vậy, khiến tôi có chút không thể chấp nhận được.
"Ta sắp biến mất rồi, sau này... bảo trọng." Ngài dang rộng hai tay, nhẹ nhàng ôm lấy tôi. Toàn thân tôi lập tức cứng đờ.
Ngài buông tôi ra, lùi lại một bước, thở dài một hơi: "Thật là dài đằng đẵng, cuối cùng cũng kết thúc rồi."
Lòng tôi chợt động, chẳng lẽ ngài cũng từng là người bình thường của thế giới này, bị Thiên Đạo đời trước chọn trúng, mới trở thành Thiên Đạo sao?
Nhưng không kịp để tôi suy nghĩ kỹ, một giọng nói nổ tung giữa không trung: "Chưa kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3708111/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.