Edit: Frenalis
Anh ta đã từng đối xử tốt với tôi như vậy, tôi lại tìm mọi cách muốn giết anh ta, tôi có phải quá vong ân bội nghĩa không?
Nhưng mà, anh ta là một kẻ điên, anh ta muốn hủy diệt cả thế giới, biến nhân gian thành Địa Ngục để ma quỷ hoành hành.
Tôi không thể vì tư lợi cá nhân mà tha cho anh ta.
Lúc này, trong lòng tôi vô cùng mâu thuẫn.
"Lâm? Sao không uống? Lạnh rồi sao? Để ta đi hâm nóng lại nhé." Hồng Đế đưa tay định bưng bát canh đi, tôi lại bưng bát canh lên, ngửa đầu uống một ngụm.
Ngon quá!
Tôi chưa bao giờ uống canh ngon như vậy! Quả thật là ngọc dịch quỳnh tương!
Tôi không nhịn được, húp sùm sụp hết cả bát canh.
Uống xong canh, Hồng Đế dịu dàng nhìn tôi: "Lâm, thật không ngờ, cuối cùng người trở về trước lại là em."
Anh ta khẽ thở dài: "Trước khi rời khỏi thế giới này, ta đã từng bói một quẻ tương lai cho chính mình. Quẻ tượng nói rằng, hàng vạn năm sau, sẽ có một tộc nhân trở về thánh địa tìm Hồng Viêm Mộc, mục đích chính là để giết ta."
Tôi hít một hơi thật sâu, đứng bật dậy, nhưng cảm thấy một trận choáng váng, cơ thể lảo đảo lại ngồi xuống.
Tôi bị lừa rồi!
Làm sao tôi có thể tin rằng Hồng Đế để lại một tia ý thức, chỉ là để đợi tôi trở về, chăm sóc tôi?
Anh ta để lại tia ý thức này, là để giết tôi.
Sắc mặt Hồng Đế hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3708102/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.