Edit: Frenalis
Tôi vội vàng lùi lại, chỉ thấy hai tay Chu Nguyên Hạo kết một pháp ấn, sau đó đột nhiên giơ tay đánh vào bia đá, bia đá ầm ầm vỡ vụn.
Tôi giật mình, bên trong bia đá lại có một tấm bia đá khác.
Tấm bia đá này là di vật quan trọng, người bình thường sẽ không nỡ đập vỡ, sao có thể nghĩ đến bên trong lại có điều huyền bí.
Tôi bước lại gần nhìn nó, trên tấm bia đá không có gì, chỉ có một dòng chữ lớn màu đỏ như máu: "Người vào mộ của Liễu Tướng Quân, dù sống hay chết, một khi đã bước vào sẽ mãi mãi không thể siêu sinh."
Tôi giật mình kinh hãi.
Thông thường, dòng chữ "Kẻ xâm nhập sẽ chết" trong tiểu thuyết võ hiệp đều chỉ là vật trang trí, nhưng lần này lại khác. Những chữ trên bia đá này được khắc bằng tay, từng nét từng nét đều toát ra một luồng kiếm ý lạnh lẽo.
Tôi nhìn chằm chằm vào những dòng chữ này, không ngờ lại bị mê hoặc. Trong cơn mơ màng, tôi như thấy những chữ đó chuyển động, các nét chữ đều biến thành kiếm bay ra khỏi bia đá, sau đó đâm về phía tôi.
Mà tôi lại không thể né tránh, chỉ cảm thấy mình bị kiếm ý ngập trời áp chế, ngay cả cử động cũng không thể, trong lòng không có chút ý chí chiến đấu nào, chỉ còn lại nỗi sợ hãi vô tận.
"Lâm Lâm!" Một tiếng quát lớn đánh thức tôi khỏi ảo giác, tôi giật mình, vội vàng ổn định tinh thần nhìn lại, nào có kiếm bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3708073/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.