Edit: Frenalis
Tôi cảm thấy có một ánh mắt quen thuộc rơi vào người mình, khóe miệng tôi không khỏi nhếch lên, xem ra, Chu Nguyên Hạo đã nhìn thấy tôi rồi.
Tôi lại rời khỏi bàn roulette, đến bàn chơi xúc xắc, càng ngày càng có nhiều người đi theo tôi, tôi lại một lần nữa dùng lực kéo để điều khiển xúc xắc, lại thắng liên tiếp mười ván.
Ba mươi ván này, số tiền tôi thắng đã lên đến hơn mười triệu.
Tôi ôm phỉnh đến quầy đổi toàn bộ thành tiền mặt, sau đó đến hành lang tầng hai, ném cả thùng tiền xuống sảnh lớn của sòng bạc bên dưới.
Trong nháy mắt, những tờ tiền màu đỏ bay theo gió, sảnh lớn ngay lập tức trở nên điên cuồng, mọi người tranh giành nhau nhặt tiền, hỗn loạn trong chốc lát.
Các nhân viên an ninh có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như vậy, đều sững sờ.
Tôi nhìn nhân viên an ninh đứng bên cạnh, trông khá đẹp trai, liền túm lấy cổ áo anh ta, kéo anh ta đến trước mặt rồi hôn lên môi anh ta.
Anh ta vẫn còn đang ngơ ngác, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Ngay khi sắp hôn được, đột nhiên còi báo động vang lên, tôi dừng động tác lại, hừ lạnh một tiếng trong lòng, cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa sao?
Một bóng người lao xuống từ tầng ba, vài bước đã đến trước mặt tôi, xốc tôi lên vác trên vai rồi nhanh chóng bước đi.
"Chu Nguyên Hạo, thả em xuống." Tôi tức giận nói.
"Khương Lâm, em đang phát điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3688317/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.