Edit: Frenalis
Khương Kha chậm rãi tiến đến trước mặt anh, duỗi ngón tay khẽ chạm nhẹ lên cằm anh. Nếu là người đàn ông khác, chắc chắn sẽ bị hành động này làm cho mê muội mất hồn.
Nhưng Chu Nguyên Hạo vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng: "Đừng diễn trò này, ngươi biết là vô dụng với ta."
Ánh mắt Khương Kha lộ ra vài phần phẫn nộ: "Bệ hạ, Phi Viêm tướng quân bị phạt chuyển thế đầu thai, Địa Ngục rất nhanh sẽ trở thành lãnh địa của chúng ta. Nhưng vì chị ấy, ngài thậm chí từ bỏ thân phận Quỷ Đế để làm một người phàm bên cạnh chị ấy, có gì tốt chứ? Chúng ta theo ngài nhiều năm như vậy, ngài lại bỏ mặc chúng ta. Nếu không phải ta kịp thời đột phá lên Quỷ Đế, những thuộc hạ và thành trì của ngài đã sớm bị các Quỷ Vương khác tiêu diệt, chia chác."
Chu Nguyên Hạo trầm giọng: "Ta làm gì, không cần phải giải thích với bất kỳ ai."
Khương Kha cười lạnh: "Bệ hạ, chẳng lẽ ngài đã quên mục đích ban đầu của chúng ta sao?"
Ánh mắt Chu Nguyên Hạo nguy hiểm: "Ta cảnh cáo ngươi, không được nói nhiều."
Khương Kha nghiến răng nói tiếp: "Bệ hạ, nếu ngài nguyện ý cùng ta trở về, một lần nữa thống lĩnh chúng ta, dù ta đã tấn thăng Quỷ Đế, vẫn nguyện ý phụng ngài làm chủ."
Chu Nguyên Hạo lạnh lùng: "Coi như muốn trở về, cũng phải đợi Lâm Lâm mãn hạn thi hành án. Năm đó cô ấy vì ta hi sinh như vậy, ta sao có thể vứt bỏ cô ấy."
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3679074/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.