Edit: Frenalis
Trương Xương Thuận nhìn quanh, thấy các đại môn phái đều nhìn mình chằm chằm, ánh mắt nghi hoặc, trong lòng ông ta rất tức giận, thu phất trần lại trừng mắt nhìn tôi: "Nói tiếp, rốt cuộc là ai?"
Tôi ho sặc sụa vài tiếng, hít mạnh không khí vào lồng ngực, sau khi bình tĩnh lại, mới nói: "Trương chưởng môn, trước đó tôi còn có một việc muốn nói."
"Nói."
"Liên quan đến con gái nuôi của ông - Khúc Gia Kỳ. Có một việc tôi phải nói rõ, không phải tôi giết cô ta."
Trương Xương Thuận cười lạnh: "Ồ? Không phải cô giết? Vậy ai giết? Cô muốn đổ lên đầu Hiên Huyền?"
Tôi cười nhạt: "Dĩ nhiên không phải. Người giết con gái nuôi của ông... chính là cô ta."
Trương Xương Thuận sững sờ, lập tức bật cười ha hả: "Ý cô là Gia Kỳ tự sát? Thật nực cười."
Trương Hoành Thái nhìn tôi, cũng tỏ vẻ thất vọng.
Tôi cười đầy ẩn ý: "Cô ta đúng là tự sát."
"Vậy cô nói xem, vì sao cô ta phải tự sát?" Trương Xương Thuận tức giận đến bật cười, "Gia Kỳ là thiên tài tu luyện, lại là con gái nuôi tôi yêu quý nhất, tương lai xán lạn, sao nó lại nghĩ quẩn tự sát?"
Tôi thở dài: "Cô ta đương nhiên không tự sát, vì cô ta chưa chết."
Trương Xương Thuận càng tức giận hơn: "Tôi tận mắt nhìn thấy thi thể của Gia Kỳ, nó bị cô phân thây, thịt nát đầy đất. Tôi phải rất vất vả mới gom đủ các phần thi thể của nó, cô lại nói nó chưa chết!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3542920/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.