Edit: Frenalis
Tôi dừng lại, vành mắt đỏ lên, cúi đầu để giấu đi vẻ yếu đuối: "Anh có biết lúc tôi biết được sự thật, tôi đau khổ thế nào không? Tôi chỉ là một đứa ngốc bị anh đùa giỡn, vậy mà tôi đã từng tin tưởng anh!"
Anh ta siết chặt tôi trong vòng tay, gần như muốn khảm tôi vào cơ thể. Tôi áp mặt vào ngực anh ta, trái tim lạnh giá.
"Tiểu Lâm, tất cả những gì anh dành cho em đều là thật lòng, chưa từng giả dối." Vân Kỳ đặt cằm lên đầu tôi, thì thầm, "Hành động của anh có thể không quang minh chính đại, nhưng Chu Nguyên Hạo thì có chắc là quang minh chính đại không? Em quên lúc đầu anh ta đối xử với em thế nào rồi sao?"
Tôi đẩy anh ta ra, hét lên: "Dù anh ấy có tệ đến đâu cũng không hại tôi đau khổ như vậy, khiến tôi tưởng mình đã giết bạn tôi! Cảm giác tội lỗi đó suýt khiến tôi phát điên, anh có hiểu không?"
Đáy mắt anh ta hiện lên một tia đau lòng, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, xin lỗi..."
Tôi cắn răng, hít sâu một hơi: "Đủ rồi, tôi không muốn nghe lời xin lỗi."
Dứt lời, tôi xoay người rời đi, anh ta khẽ vươn tay, một vòng dải lửa xuất hiện chắn trước mặt tôi, đem tôi bao quanh trong đó.
Tôi quay lại nhìn anh ta, anh ta trầm mặt nói: "Anh sẽ không để em đi, càng không để em trở về bên anh ta."
Sắc mặt tôi hoàn toàn lạnh xuống.
Sát khí dâng lên trong mắt Vân Kỳ: "Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3542918/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.