Edit: Frenalis
Nam quỷ áo đỏ đảo mắt một vòng, gật đầu: "Nguyện ý, nguyện ý, cầu Pháp Sư thành toàn."
Tôi lấy ra một lá bùa trống, định thu hắn vào trong, nhưng hắn đột nhiên vùng lên, vồ lấy ngực tôi.
Tôi đã có chuẩn bị sẵn, cổ tay rung lên, Kim Giáp tướng quân bay ra bổ vào đầu nam quỷ. Nam quỷ hét thảm, tiếng kêu chói tai vang lên.
Hắn chỉ kêu lên được hai tiếng, thân thể dần tan biến thành một tấm da quỷ, rồi vỡ vụn thành tro bụi đen xám, tan vào hư không.
Tống Tống run rẩy thò đầu ra khỏi chăn: "Quỷ, quỷ đâu rồi?"
"Đã giải quyết." Tôi nói.
Cô ấy thở phào nhẹ nhõm, nhảy xuống giường: "Tiếc thật, tôi định ra tay giúp, ai ngờ cô giải quyết nhanh quá, không cho tôi cơ hội trổ tài."
Tôi liếc nhìn cô ấy, chưa thấy ai mặt dày vô sỉ như vậy.
Lâm Bích Quân vẫn chưa tỉnh, nhưng sắc mặt đã khá hơn và ngủ rất ngon. Tôi bảo Tống Tống đừng làm phiền cô ấy, để cô ấy nghỉ ngơi cho tốt.
Lâm Bích Quân ngủ một mạch đến sáng, thức dậy vươn vai với vẻ mặt thoải mái.
"Tiểu Lâm, tối qua tôi mơ thấy một người đàn ông mặc áo đỏ cưỡi kiệu hoa đến cưới tôi." Lâm Bích Quân kể, "Nhưng sau đó có một vị tướng quân uy phong lẫm liệt đến đánh đuổi hắn đi."
Tống Tống ôm vai tôi nói: "Cứu cô không phải tướng quân nào cả, mà là đại pháp sư Tiểu Lâm của chúng ta đây."
Cô ấy hào hứng kể lại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3514348/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.