Edit: Frenalis
Lão ăn mày cười hì hì, xoa ngón cái và ngón trỏ vào nhau, Uông Nhạc hiểu ý, lại móc ra một tờ tiền màu đỏ, lão ăn mày vội vàng cầm lấy nhét vào trong áo: "Mấy đêm nay tôi ngủ trong con hẻm kia. Đêm hôm kia tôi đang ngủ thì thấy có người đến tìm lão Trương."
"Người đó trông như thế nào?" Trương Hoành Thái hỏi.
Lão ăn mày nói: "Tôi không nhìn rõ, tuy có đèn đường nhưng đã hỏng từ lâu, tôi chỉ thấy một bóng người, hình như là đàn ông, cao khoảng chừng này."
Ông ấy khoa tay, người đó không cao, khoảng một mét sáu mấy.
"Tiếp tục đi." Uông Nhạc nói.
"Người đó vào nhà lão Trương, không lâu sau thì nghe thấy tiếng gầm rú trong nhà, âm thanh rất đáng sợ, một lúc lâu sau mới im bặt. Tôi sợ quá không dám ra khỏi hẻm, cũng không thấy ai đi ra. Hôm sau nghe nói lão Trương bị giết, chết rất thảm."
Ông ấy nuốt nước bọt, nhìn xung quanh rồi ghé sát nói: "Tôi nghĩ, lão Trương chắc chắn giấu một con cương thi trong nhà."
Trương Hoành Thái và Uông Nhạc nhìn nhau: "Sao ông biết?"
"Lão Trương cả đời không lấy vợ, cương thi mà ông ta giấu chắc chắn là một mỹ nhân tuyệt sắc." Lão ăn mày cười hèn mọn, "Người đêm hôm kia chắc chắn là đến cướp cương thi."
Hai người còn hỏi thêm nhưng không được gì, đành quay lại trước cửa nhà lão Trương xé niêm phong đi vào trong, lão ăn mày đuổi theo hét: "Này, tôi đã bảo các người rồi mà? Trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3512857/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.