Edit: Frenalis
Có lẽ vì Sư Tử Hống của tôi đã làm vỡ xác đá của chúng, cả hai bọn chúng đều lao về phía tôi. Diệp Vũ Lăng lao đến giúp tôi, trong khi Diệp Vũ Kỳ và Diệp Vũ Hồng chỉ đứng cảnh giác với vũ khí trong tay, không hề nhúc nhích.
Lúc nguy cấp, quả nhiên không thể trông cậy vào họ.
Tôi rút ra tám lá bùa Trấn Tà Ma từ trong túi, miệng niệm chú: "Thiên địa linh thông, thần minh phù hộ, tà ma lui tán, tai ương tiêu trừ, nếu thần nổi giận, hồn phi phách tán."
Đọc xong, tôi ném tám lá bùa ra. Chúng nhanh chóng xoay tròn trong không trung, tạo thành một bát quái trận đồ và lao về phía hai người đá.
Diệp Vũ Lăng cũng tung ra Cố Hồn Tuyến, tạo thành một bát quái trận đồ khác. Hai người đá lao vào sợi tơ như đâm vào dây điện cao thế, toàn thân xì xì bốc khói xanh.
Bát quái phù trận của tôi từ từ áp vào Cố Hồn Tuyến. Hai người đá bốc cháy và nhanh chóng bị thiêu rụi thành tro.
Trong không khí tràn ngập mùi hôi thối khó chịu, khiến người buồn nôn.
Diệp Vũ Kỳ thấy vậy, thu vũ khí lại nói: "Nếu đã tiêu diệt được người đá, chúng ta có thể ra ngoài chứ?" Diệp Vũ Lăng nhìn đống tro trên mặt đất, nhíu mày: "Thiếu một cái."
"Cái gì?"
"Những người này đều là thanh niên, không có vị giáo sư năm sáu mươi tuổi mà chú Đàm nhắc đến."
Chúng tôi nhìn nhau. Theo lý mà nói, những người bình thường vừa vào sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3511855/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.