Edit: Frenalis
Chu Nguyên Hạo ôm tôi, hôn lên má tôi một lúc rồi nói: "Lâm Lâm, cảm ơn em. Nếu như không có em, anh đã bị hồn phi phách tán".
Tôi trơ tráo cởi áo anh ra nói: "Vậy anh lấy thân báo đáp đi".
Anh cười lớn, bế ngang tôi lên: "Anh đã sẵn sàng trở thành một bữa tiệc thịt rồi". Sau đó sải bước đi vào phòng ngủ, như mãnh thú vồ lấy tôi, không biết có phải do anh nhịn quá lâu rồi hay không, mà liên tục giày vò tôi không ngừng suốt một tiếng đồng hồ, tôi hoài nghi có phải trên người anh mang theo động cơ vĩnh cửu hay không, mà làm không biết mệt.
Sau khi làm xong, anh để tôi nghỉ ngơi một lúc, rồi xoay người lại đè tôi dưới thân, tôi ngăn anh lại: "Kềm chế một chút, em là người bình thường, sẽ chịu không nổi."
"Yên tâm, anh có mang theo thuốc mỡ đây." Nói xong, anh lại nhào lên, tôi không khỏi mắng thầm trong lòng "cầm thú!" Nếu biết trước tôi đã không trêu chọc anh!
Tôi bị anh giày vò đến mức ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy thấy anh đang bôi thuốc mỡ lên nơi đó của tôi, là một loại thuốc mỡ trong suốt, khi bôi lên có cảm giác mát lạnh, rất dễ chịu. Nơi đó của tôi bị anh giày vò đã trở nên sưng đỏ, bây giờ được bôi thuốc cảm thấy tốt hơn nhiều.
Chu Nguyên Hạo có chút đau lòng nói: "Trước đây anh chưa có kinh nghiệm, sau này sẽ kiềm chế hơn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3463166/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.