Ở Hồng Kong, những người phụ nữ làm nghề đặc biệt này sống trong chung cư riêng và chờ khách hàng tìm đến nhà, họ được gọi là "Lâu Phượng".
(Lâu Phượng: ý chỉ một phòng một chim phượng hoàng của gái ngành HK)
Uông Đan làm nghề này đã chục năm, công việc làm ăn khá tốt, nhưng cô ta luôn vung tay quá trớn tiêu xài hoang phí nên không hề tiết kiệm được gì, lúc muốn đi chơi thì không thể đi xa mà chỉ có thể đến các công viên giải trí để tuỳ tiện chơi đùa.
Đây là lần đầu tiên cô ta đến công viên giải trí này, không ngờ lại xui xẻo đến mức mua trúng phải một tấm vé ma.
Cô ta nhìn chung quanh, không có bất kỳ ai, an tĩnh lạ thường, cô ta có chút sợ hãi, hối hận vừa rồi không nên chạy loạn, cao giọng gọi Trương Trì nhưng không có người trả lời.
Bỗng nhiên, cô ta nghe được phía trước có tiếng gì đó, nuốt nước miếng một cái, lấy dũng khí đi lên, ghé vào chỗ rẽ bên trên, thò đầu nhìn ra phía ngoài.
Cảnh tượng đó khiến cô ta gần như sợ hãi đến mức hét lên.
Trong góc có một cái bàn sắt, bên cạnh là hai cái ghế dài sơn màu sặc sỡ, trên bàn bày đầy đồ ăn, một bà nội trợ đeo tạp dề đang ngồi ở bàn, trông giống như đang đợi chồng đi làm trở về. Nhưng là, sắc mặt bà nội trợ tái nhợt, trên cổ bị một vết cắt rất lớn, nhìn thấy cả thịt bên trong, máu đỏ tươi càng không ngừng chảy ra ngoài. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3447263/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.