Edit: Frenalis
Tôi trốn ở phía sau Tư Đồ Lăng mới phát hiện, oán quỷ không hề sợ hãi bát quái trên người anh ấy, nhưng trên người anh ấy vẫn có khí tức chính nghĩa, khiến cho những oán quỷ khi chạm vào cơ thể anh ấy liền bốc lên từng làn khói xanh.
"Giết trước đi!" Tôi cầm lấy chiếc cuốc bên cạnh, nó đã được bôi đầy máu chó đen và chu sa, có tác dụng đối phó với oán quỷ.
Tôi dùng cuốc đánh con quỷ nữ đang lao về phía mình, sau đó cầm cuốc múa may vòng vòng không theo kết cấu, thế mà cũng mở ra được một con đường máu thoát thân.
Tư Đồ Lăng không hổ là lính đặc chủng, đã mở đường phía trước tôi, trên đường đi đã chém hàng chục oán quỷ hồn phi phách tán.
Chúng tôi giằng co bỏ chạy một đoạn đường, chạy hơn nửa giờ, cuối cùng cũng đột phá được vòng vây, chạy một mạch không ngừng nghỉ cho đến khi không còn thấy con ma nào đuổi theo phía sau thì mới dừng lại, thở hổn hển vì kiệt sức.
Có hơn hai trăm oán quỷ, dù có đứng yên để chúng tôi giết thì cũng sẽ khiến chúng tôi mệt muốn chết. Đột nhiên Tư Đồ Lăng như nhìn thấy gì đó chỉ tay về phía sau, tôi quay đầu lại thì thấy một người đàn ông mập mạp đang đứng từ xa.
Dương Khải Lâm?
Tôi muốn đi qua xem thử nhưng Tư Đồ Lăng ngăn tôi lại nói: "Để tôi đi."
Anh ấy đi phía trước, thấp giọng hô: "Lão Dương?"
Dương Khải Lâm không có phản ứng. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3416174/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.