Edit: Frenalis
"Đều im miệng cho tôi!" Bỗng nhiên một tiếng uy nghiêm gầm thét truyền đến, tất cả mọi người dừng lại động tác nhìn về phía giường. Kha Chấn đã tỉnh dậy từ lúc nào, nhìn hai anh em đang giận dữ đánh nhau.
Sắc mặt của hai anh em đều có chút nóng bừng: "Cha."
"Nhìn xem tụi bây thế nào! Tao chưa có chết đâu. Nếu tao chết rồi có phải hai đứa bây đánh đến người sống ta chết không?". Kha Chấn một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
"Sao ông còn tỉnh lại?" Dì Tiết chỉ vào ông ấy hét lớn: "Sao ông không chết sớm hơn, sao ông không chết sớm hơn đi!"
Cơ thể Kha Chấn vẫn còn rất yếu, miễn cưỡng đứng dậy khỏi giường, tát dì Tiết một cái thật mạnh: "Tiện nhân!"
Dì Tiết bị ông ấy đánh mạnh đến mức nghiêng đầu, khóe miệng bị nứt, có một ít máu chảy ra.
"Tiện nhân, khi nào mới đến lượt bà nói chuyện trong nhà này!" Kha Chấn tức giận nói.
Dì Tiết toàn thân run rẩy: "Ông, ông..."
"Bà nghĩ mình là ai?" Kha Chấn lạnh lùng nói: "Bà xuất thân từ thôn quê ra, gia cảnh nghèo đói, bà cho rằng tôi thực sự thích bà sao?"
Dì Tiết bật khóc: "Tôi đã ở bên cạnh ông gần ba mươi năm rồi!
"Lúc đó tôi nói sẽ cho bà một trăm vạn để đi du học Anh quốc, nhưng bà kiên quyết đòi đến nhà tôi làm người hầu." Kha Chấn nói: "Người hầu thì phải ra dáng của người hầu, còn muốn chuyển lên làm vợ chính thức?Bà tuổi cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3416165/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.