Chương trước
Chương sau
Edit: Frenalis

Trong ghi chép của bà nội có nói rằng người mạnh nhất mà bà từng gặp phải là Nhiếp Thanh Quỷ. Còn Quỷ Tướng, Quỷ Vương bà chỉ nghe nói chứ chưa từng gặp họ.

Hiện tại Âm Nhãn của tôi nhiều nhất chỉ có thể nhìn thấu sự ngụy trang của ác quỷ mà thôi. Tôi cảm thấy lạnh sống lưng, chẳng lẽ quỷ chiếm cứ ở đây là Lệ Quỷ nên tôi mới nhìn không thấu?

Tôi kéo tay áo Hướng Dũng nháy mắt với hắn, Hướng Dũng sắc mặt tái nhợt, bước nhanh hơn. Lại một tiếng hét nữa từ phía sau vang lên, tôi sợ đến dựng cả tóc gáy, khi quay lại chỉ thấy có năm nhân viên bảo vệ.

Tần quản lý cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không ổn liền hỏi: "Ai mất tích?"

"Là Long Vĩnh An, không thấy hắn đâu." Một nhân viên bảo vệ nói.

Tần quản lý bỗng toát mồ hôi lạnh, nghiêng người tới trước mặt Hướng Dũng nói: "Hướng đại sư, thật sự là bị ma bắt sao?"

Hướng Dũng ngoài mạnh trong yếu mắng: "Anh không tin tôi?"

"Không, không dám." Tần quản lý vội vàng nói: "Chỉ là bên trong công viên của chúng ta có một hay nhiều con ma?"

Hướng Dũng giả vờ bấm độn, tính toán một phen rồi nói: "Không tốt, trong công viên này có một con quỷ, mà còn là một con quỷ rất mạnh."

Tần quản lý sợ đến run cả chân: "Vậy chúng ta phải làm sao?"

Hướng Dũng nói: "Ra cổng công viên trước đi, tôi đi chuẩn bị bố trí trận pháp bắt quỷ."

Tần quản lý gật đầu: "Được, được", rồi nói với đám bảo vệ phía sau: "Mọi người lại gần đây, quan sát lẫn nhau, đừng để xảy ra chuyện gì nữa."

Các nhân viên bảo vệ cũng sợ hãi và gật đầu liên tục.

Hướng Dũng bước nhanh, hạ giọng nói với tôi: "Tôi vừa thấy mấy thứ bẩn thỉu."

Tôi sửng sốt: "Anh nhìn thấy gì rồi?"

Truyện được dịch tại https://www.wattpad.com/user/frenalis.

"Ngay tại lúc tôi quay đầu lại, tôi thấy một người khác đang đứng đằng sau một người trong số họ. Người đó trông giống hệt anh ta, nhưng chỉ trong nháy mắt, người đó đã biến mất".

"Nhân viên bảo vệ nào vậy?" Tôi hỏi nhanh.

"Không phải bảo vệ." Hắn lau mồ hôi trên mặt, "Là Tần quản lý. Vừa rồi tôi chắc chắn đã nhìn thấy hai Tần quản lý."

Tôi hiểu, vừa rồi hắn nói đi chuẩn bị nhưng thực chất mà bỏ chạy, căn bản không hề bố trí trận pháp nào cả. Nhưng bây giờ tôi có chút nghi ngờ, liệu chúng tôi có thể thuận lợi trốn thoát sao? Đúng như tôi dự liệu, khi chúng tôi băng qua một khu rừng nhỏ, nhìn thấy phía xa có một ngôi nhà, là kiểu nhà mái ngói, hơi giống kiểu nhà nông dân ở nông thôn, tôi dừng lại, giữ chặt Hướng Dũng: "Ngôi nhà này có vấn đề".



Hướng Dũng quay lại hỏi Tần quản lý: "Sao lại xây nhà ở trong công viên?"

Tần quản lý tái mặt: "Tôi, chúng tôi không có căn nhà này trong công viên."

"Ngôi, ngôi nhà này..." Một người bảo vệ bỗng nhiên hai chân mềm nhũn, té ngồi trên mặt đất, tôi vội vàng hỏi: "Anh biết nhà này?"

Người bảo vệ có chút lảng tránh nhìn Tần quản lý. Tần quản lý trừng mắt nhìn hắn một cái: "Tiểu Đới, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không được nói lung tung."

Người bảo vệ tên Tiểu Đới được đồng nghiệp đỡ dậy, cúi đầu không nói gì, nhưng có thể thấy hắn đang rất sợ hãi.

Hướng Dũng do dự một chút rồi nói: "Tạm thời đừng quan tâm đến nó, chúng ta rời khỏi đây rồi nói sau."

Một nhóm chúng tôi đi dọc theo con đường lát đá xanh, khi đi ngang qua ngôi nhà, đèn đột nhiên bật sáng. Tôi ngẩng đầu lên và nhìn thấy vài bóng người phản chiếu trong cửa sổ, trên đầu của một người có một cái thòng lọng, có hai người đỡ một người đang mềm oặt, đưa đầu người đó vào thòng lọng.

"A!" Lại là Tiểu Đới, tinh thần dường như sụp đổ, ôm đầu nói: "không liên quan đến tôi, là Tần quản lý bảo tôi làm. Van xin cô, đừng tìm tôi".

Tần quản lý sắc mặt tái mét, bước tới đá hắn một cái: "Cậu điên rồi phải không, không muốn sống đúng không? Nếu Lâm Ca mà biết, nhất định sẽ lột da cậu."

Tiểu Đới nhảy dựng lên, một quyền đánh vào trên mặt Tần quản lý, đem mũi hắn đánh gãy, hướng hắn quát lớn: "Sự việc đó là tôi cùng Long Vĩnh An làm, bây giờ Long Vĩnh An đã bị quỷ bắt, người tiếp theo nhất định là tôi. Đều phải chết, tôi sợ gì Lâm Ca!"

Tần quản lý che mặt nói không mạch lạc: "Cậu không sợ, mẹ cậu chẳng lẽ không sợ sao?"

Tiểu Đới chợt dừng lại, xem ra mẹ hắn là yếu điểm của hắn.

Tôi nghe rõ bọn họ đã từng giết người, đem sự việc ngày xưa chiếu rõ lên cửa sổ của ngôi nhà kỳ lạ này, đem người nào đó đánh bất tỉnh và nguy trang thành treo cổ tự tử.

Đụng một tiếng vang lớn, cửa sổ nhà mở ra. Bên trong người đang bị treo cổ chính là người trước đó bị bắt đi - Long Vĩnh An. Khuôn mặt hắn cực kỳ vặn vẹo vì sợ hãi, đầu lưỡi dài thè ra.

"Mau lên." Tôi nắm lấy Hướng Dũng chạy về phía cổng công viên. Trước mặt chúng tôi là rừng trúc, ngoài rừng trúc lẽ ra là cổng công viên, nhưng khi chạy xuyên qua rừng trúc, chúng tôi vẫn nhìn thấy ngôi nhà đó. Là quỷ đả tường!

Truyện được dịch tại https://www.wattpad.com/user/frenalis.

Hướng Dũng sợ hãi run rẩy, lẩm bẩm: "Xong rồi, xong rồi, hôm nay chúng ta chết chắc rồi".

"Tiểu Đới đâu?" Đột nhiên, một nhân viên bảo vệ hỏi.

Khi tôi nhìn lại, quả nhiên, Tiểu Đới lúc trước đã biến mất.

Cảnh treo cổ lại được dàn dựng lần nữa trên cửa sổ ngôi nhà mái ngói, người bị treo cổ lần này là Tiểu Đới mới mất tích gần đây.

Tần quản lý nắm lấy cánh tay Hướng Dũng: "Hướng đại sư, anh không phải là đạo sĩ bắt ma sao? Xin hãy cứu tôi, chỉ cần anh có thể đưa tôi ra ngoài, bao nhiêu tiền cũng được. Mười vạn có đủ không? Hai mươi vạn?



Hướng Dũng thở dài nói: "Con quỷ này quá mạnh mẽ, sức lực của tôi có hạn, thật sự không thể đối phó được."

Tôi hỏi: "Công viên còn có lối ra khác hay không?"

Tần quản lý gật đầu: " Có, có, có cửa sau, ngay cạnh bộ phận kinh doanh."

Chúng tôi không dám nhìn ngôi nhà mái ngói kỳ quái đó nữa, chạy nhanh đến đầu bên kia của công viên. Không lâu lắm, chúng tôi nhìn thấy một tòa nhà lớn, chính là phòng kinh doanh của Đào Hoa Viên.

Cổng sau của công viên nằm ngay phía sau văn phòng kinh doanh, chúng tôi đi vòng qua toà nhà, lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người. Cửa sau đã biến mất từ ​​lâu, thay vào đó là ngôi nhà mái ngói kỳ quái đó.

Bọn bảo vệ tinh thần gần như sụp đổ, bỗng một người nói: "Nếu giao Tần quản lý ra, chúng ta có phải có thể ra ngoài không?"

Tần quản lý lộ ra sợ hãi, hung hăng trừng mắt liếc người bảo vệ kia: "Lão Lý, anh cũng là nhân viên lâu năm của Đào Hoa Viên, tại sao còn nói như vậy?"

Truyện được dịch tại https://www.wattpad.com/user/frenalis.

Nhân viên bảo vệ tên Lão Lý hung tợn trừng mắt nhìn Tần quản lí chằm chằm: " nhân viên lâu năm? Uổng cho anh lời này cũng có thể nói ra được. Tôi làm ở Đào Hoa Viên nhiều năm như vậy, anh có bao giờ tăng một phân tiền lương cho tôi không? Ba ngày hai bữa anh đều tìm cách trừ tiền thưởng của tôi! Anh nghĩ rằng không ai biết những chuyện thất đức anh đã làm ư? Thời điểm mảnh đất này bị phá dở, cái hộ kia không chịu dời đi như thế nào mà chết?

Tần quản lý run rẩy buột miệng: "là do hắn treo cổ tự tử! Liên quan gì đến chúng ta?"

Chúng tôi cùng nhau đều nhìn hắn, hắn bị chúng tôi nhìn thấu, da thịt trên mặt run rẩy mấy lần, giống như một quả bóng cao su héo, hắn cúi đầu nói: "Tôi cũng là làm theo mệnh lệnh của cấp trên, tôi cũng không muốn."

Hướng Dũng nói: "Những chuyện này không liên quan gì đến tôi, Tần quản lý, có lối ra nào khác không?"

Tần quản lý lắc đầu: "Không, chỉ có hai lối ra thôi."

Tôi chợt nghĩ ra điều gì đó, nói: "Bộ phận kinh doanh bên trong hẳn là có mô hình của toàn bộ khu bất động sản phải không? Chúng ta đi tìm nó, xem có thể tìm được lối ra khác không."

Mọi người thấy có lý nên nhanh chóng bước vào toà nhà, bên trong trống rỗng, lộ ra mấy phần rét lạnh, Tần quản lý mở đèn lên, một mô hình toàn khu bất động sản hiện ra trước mặt chúng tôi. Đồng thời ở trên vách tường, còn treo một bản đồ toàn bộ khu bất động sản Đào Hoa Viên

Mấy người chúng tôi cùng nhau ngồi trước bản đồ cẩn thận tìm đường, nhìn một lúc, Hướng Dũng chợt nói: "Sao tấm bản đồ này có chút lạ nhỉ?"

"Có gì lạ thế?" Tôi hỏi nhanh.

"Cô nhìn xem, vị trí cái hồ nước này, phong thủy bên trên đó được xây hướng về phía hai mươi bốn ngọn núi, cũng chính là phương vị của hai mươi bốn núi, nghề phong thủy chúng ta từ hai mươi bốn phương vị này có thể đoán ra hung cát, hai mươi bốn phương vị này là: Giáp, Mão, Ất, Thần, Tốn, Tị, Bính, Ngọ, Đinh, Mùi, Khôn, Thân, Canh, Dậu, Tân, Tuất, Càn, Hợi, Nhâm, Tử, Quý, Sửu, Cấn, Dần. Hai mươi bốn phương vị, lại ứng với tương sinh tương khắc ngũ hành. Căn cứ theo tương sinh tương khắc với ngũ hành, nước tuyệt đối không thể chảy từ phương hướng tương khắc này. Mà cái hồ này, dòng nước lại chảy vào từ vị trí Đinh, chảy đi hướng Quý, Đinh thuộc hỏa, đúng lúc phạm vào điểm kỵ"

Tôi không biết nhiều về Phong Thủy, có một cuốn sách bà ngoại để lại nói riêng về Phong Thủy, nhưng tôi đọc không hiểu, nên không đọc tới nữa

Truyện được dịch tại https://www.wattpad.com/user/frenalis.

Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.