Edit: Frenalis
Tôi liếc nhìn hành lang trên tầng bảy, bên trong tối đen như mực.
Thật kỳ quái, mặc dù trong tòa nhà vừa có người chết nhưng ở đây vẫn còn có rất nhiều giáo viên đang sống, tại sao lại yên tĩnh như vậy? Chẳng lẽ tôi đã đi vào không gian ma quái mà Chu Nguyên Hạo nhắc đến?
"Chu Nguyên Hạo?" Tôi sợ hãi nhỏ giọng nói: "Đừng đùa nữa được không? Về đến nhà tôi sẽ thưởng cho anh thật tốt."
Vẫn không có ai trả lời.
Tôi nghiến răng nghiến lợi định quay về thì chợt nghe có người gọi tôi: "Khương Lâm".
Tôi giật nảy mình, quay đầu lại, dưới ánh đèn khẩn cấp mờ ảo nhìn thấy một bóng người đang đi về phía tôi.
"Khương Lâm, sao cậu lại ở đây?"
Tôi hít một hơi khí lạnh, lùi lại một bước. Thế mà là Hứa Na.
Chu Nguyên Hạo nói cô ấy đã chết rồi.
Tôi nuốt nước bọt nói: "Hứa Na, không phải cậu nói muốn chuyển ra ngoài sống sao? Sao cậu còn ở đây?"
"Tôi còn chưa tìm được nhà, cũng không có nơi nào để đi, chỉ có thể ở tạm một đêm. Tại sao cậu lại ở đây? Cậu thật sự không sợ ma sao?"
Tôi hít một hơi thật sâu, Chu Nguyên Hạo nói qua, tôi có con mắt Âm Dương nên phải dùng tâm để nhìn.
Tôi cẩn thận nhìn Hứa Na, dần dần phát hiện dung mạo của cô ấy đã có nhiều thay đổi, trên mặt và trên tay có những mảng vết xanh tím.
Là xác chết! Cô ấy thực sự đã chết!
Nhưng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3416141/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.