Edit: Frenalis
Tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng nghe được tin tốt.
Đọc sách cả ngày, đêm đó tôi bị khó ngủ, luôn cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra. Ngủ đến nửa đêm chuông điện thoại đột nhiên vang lên, tôi mơ mơ màng màng cầm điện thoại nghe, bên trong chỉ có âm thanh ti ti vang lên.
"Xin chào? Hơn nửa đêm rồi, ai vậy? Nói chuyện đi." Tôi sốt ruột hỏi.
Trầm mặc mấy giây, bên trong vang lên một thanh âm trầm thấp: "Tôi chết rồi."
Điện thoại cúp máy, tôi lập tức tỉnh hẳn, cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Giọng nói vừa rồi rõ ràng là của nhân viên bảo vệ trong tòa nhà văn phòng, làm sao anh ta có số điện thoại của tôi? Hơn nữa còn là điện thoại cố định của cửa hàng tôi!
Tôi nhìn đồng hồ, đã hai giờ sáng, trong lòng có chút bồn chồn, tôi do dự không biết có nên đến tòa nhà văn phòng nhìn xem không, nhỡ đâu nhân viên bảo vệ thực sự xảy ra chuyện gì thì sao?
Do dự hồi lâu nhưng vẫn không vượt qua được rào cản của lương tâm, tôi lái xe ra ngoài và đi thẳng đến tòa nhà văn phòng.
Khu vực này tập trung nhiều tòa nhà văn phòng cao cấp, nhiều công ty làm việc tăng ca đến khuya nên các tòa nhà xung quanh đều sáng đèn, nhưng tòa nhà này lại hoàn toàn tối tăm.
Cũng dễ hiểu thôi, dù sao cũng có người vừa qua đời, vậy ai lại muốn làm ca đêm trong một tòa nhà ma?
Nhưng tôi phát hiện cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3416135/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.