Tiếng cửa phòng khẽ mở ra , Lăng Hỷ rón rén rời giường , cô lén nhìn Lục Kiều Vũ đang ngủ say ở giường bên cạnh , sau đó rón rén chậm rãi bước ra ngoài . Sau khi tan tiệc , Lăng Hỷ trở về phòng thì Kiều Vũ cũng đã ngủ say mất rồi . Bước ra ngoài cửa , cô khẽ khép cửa phòng lại sau đó mới an tâm thở phào một hơi . Bây giờ chắc cũng khoảng hai ba giờ sáng , trên tàu cũng yên tĩnh một cách lạ thường . Trên chiếc tàu này khoảng chừng có hơn một nghìn người , đa phần là học sinh kèm theo giáo viên . Lăng Hỷ lặng lẽ bước ra bên ngoài , cô muốn hít thở không khí một chút để có thể thư giãn , bình tâm mà nghĩ lại mọi việc từ đầu đến cuối .
Mái tóc dài xõa ngang lưng , trong bộ váy ngủ màu trắng yêu kiều mà vô cùng diễm lệ . Một bóng dáng xinh xắn đứng bên ngoài , không khỏi khiến cho người ta cảm thấy vô cùng thương xót , mỏng manh mà yếu đuối . Đôi vai gầy nặng trĩu cô đơn , đôi mắt buồn mang theo chiều sâu của tâm trạng nhìn về phía xa xăm , ngước lên bầu trời đêm dần chuyển sang ngày mới .
Bỗng Lăng Hỷ nghe thấy tiếng sột soạt từ phía sau , cô vừa quay đầu lại , đằng sau liền xuất hiện một cái bóng , ngay sau đó , một miếng vải đen bịt miệng cô lại .
Lăng Hỷ ra sức vùng vẫy , chiếc vòng cổ của Kiều Vũ đưa cho cô buổi tối vì mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-thanh-xuan/224763/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.