Ánh đèn neon phát ra từ chùm đèn lưu ly lấp lánh trên trần nhà được chạm khắm tinh xảo, tỏa ra ánh sáng dìu dịu chiếu xuống bàn ăn vừa sang trọng lại vừa lịch lãm. Lục Kiều Vũ ngồi bên cạnh Sở Phi Dương, khóac lên mình một lớp thiên kim tiểu thư vừa gia giáo vừa lễ phép. Dù rằng không tươi cười, nhưng ánh mắt khi nhìn Sở phu nhân của Kiều Vũ cũng đã nhẹ đi mấy phần lạnh nhạt, ánh mắt cũng trở nên ôn nhu dịu dàng hơn. Bàn ăn được bố trí trong phòng riêng biệt, xung quanh giúp việc cũng đã lui xuống hết, chỉ còn mình quả gia đứng chuyên nghiệp phía sau của Ngô Lệ.
Sơn hào hải vị, thanh đạm đa màu sắc, cái gì cũng không thiếu. Bàn tiệc ba mươi sáu món từ phương Đông đến phương Tây, món nào món nấy được trang trí tinh xảo, bày biện đẹp mắt. Nhìn cách thiết đãi khách hôm nay thôi, cũng đủ cho thấy tầm quan trọng của những vị khách này.
Ngô Lệ, mẹ là muốn cho vua chúa ăn hay sao.
Cả bàn ăn từ nãy tới giờ đều chỉ có hai người phụ nữ nói chuyện với nhau.
Lục Cẩm Hàn, hôm nay bố chọn đúng ngày tăng ca quá.
Bình thường ba người trong gia đình của bọn họ, nhiều nhất là một tuần có thể cùng ngồi ăn với nhau ba bữa,còn lại hầu hết là hôm gặp hôm không. Lục Kiều Vũ đôi khi còn cảm thấy, có khi số nhân viên ở công ti gặp được bố mình còn nhiều hơn số lần cô gặp ở nhà.
Lục Kiều Vũ là người thuận tay trái, ngồi bên cạnh Sở Phi Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-thanh-xuan/224757/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.