Hôm nay Kiều Vũ lại tới đồn cảnh sát, hôm qua Nhiếp Quân có gọi điện thoại cho cô. Lúc cô chuẩn bị đi thì nghe quản gia báo Cố Hạo Nhiên tới. Kiều Vũ tỏ thái độ dửng dưng không quan tâm, ngồi vào trong xe đi thẳng.
Cố Hạo Nhiên đứng ngoài cổng nhìn theo chiếc xe ngày một xa dần, anh cũng biết Kiều Vũ đang rất tức giận. Hoặc cũng có thể cô ấy không quan tâm. Thực tình Cố Hạo Nhiên là một trong số ít những người Kiều Vũ cảm thấy bản thân có thể tin tưởng, nhưng chuyện anh ta bắt tay với mẹ cô để lừa tất cả mọi người thì cô không thể nào chấp nhận được.
Cô không chấp nhận bản thân mình lại trở thành một con rối được lập trình sẵn, chơi với nhau nhiều năm, Cố Hạo Nhiên ít nhất nên hiểu rõ điều này. Kiều Vũ chỉ tiếc thay cho Cố lão gia, hay tin con mình mất lên cơn đột quỵ biến thành người thực vật.
Xe dừng trước cửa của đồn cảnh sát, Kiều Vũ bước xuống, hít một hơi thật sâu sau đó mới bước vào bên trong. Lúc cô đến không thấy Nhiếp Quân, đành vào bên trong chờ trước.
Phải đến ba mươi phút sau, vẫn không thấy anh ta xuất hiện. Kiều Vũ đang muốn rút điện thoại ra gọi thì từ bên ngoài cảnh sát Lưu đi vào,nói: “Cô Lục, mời cô đi theo tôi.”
Kiều Vũ không nghĩ nhiều, đứng dậy đi theo phía sau Lưu Tiêu. Cậu ta dẫn cô đi qua vài hành lang, mà Kiều Vũ cảm thấy hình như có điều gì đó không đúng.
Đây vốn dĩ là đường đi đến trại giam.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-thanh-xuan/1079233/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.