‘’ Sở Phi Dương, sao tự dưng hôm nay lại rảnh rỗi muốn tụ tập vậy ? Đường Huệ Dung còn đang làm ầm lên vì tôi không thèm đi chơi với cô ấy kìa.’’- Châu Từ tựa người vào bàn bóng bida mở miệng than vãn.
Phi Dương ngồi trên sô pha màu đỏ rượu, chân gác lên một góc bàn một cách lười nhác, đôi mắt như đang đăm chiêu suy nghĩ một vấn đề khó khăn, bộ dạng vô cùng nghiêm túc.
‘’ Lục Cảnh Hiên, ban đầu không phải cậu giữ đoạn ghi âm đó sao, sao nó lại ở trên loa trường được?’’ – Châu Từ nhìn Lục Cảnh Hiên, hỏi cậu ta.
Lục Cảnh Hiên thì hay rồi, từ sáng tới giờ sắc mặt không khá lên chút nào, cả ngày âu sầu ủ rũ . Nghe Châu Từ nói vậy thì đột ngột ngẩng đầu lên, nhưng rất nhanh rơi vào trạng thái chán nản:’’ Tôi làm sao mà biết được, không phải đã nói điện thoại mất cách đây hai hôm rồi sao. Đến giờ vẫn còn chưa tìm thấy.’’
‘’ Xong rồi, xong rồi, giọng của tôi rõ ràng như vậy, Lục Kiều Vũ mà có tính toán thì tôi biết phải làm sao?’’-Lục Cảnh Hiên vò đầu bứt tai, lần đầu rơi vào thế ngàn cân treo sợi tóc.
Đừng nói đến Lục Kiều Vũ, nếu để bố mẹ biết được chuyện này, thì đừng nói đến tiền tiêu vặt, cậu ta sẽ chính thức từ hoàng tử trở thành một kẻ ăn mày không xu dính túi.
Lôi Diện lúc này mới từ bên ngoài bước vào, nhìn không khí ảm đạm trong phòng cũng không nói gì, đi đến ngồi đối diện với Sở Phi Dương.
Cả căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-thanh-xuan/1079194/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.