‘’ Nghe nói hình như vụ án của Ngô Cảnh Diệu có manh mối rồi . ‘’- Trương Phương cầm trên tay chai nước uống một hơi , vừa thở gấp vừa nói .
Câu nói này vô tình lọt vào tai của Kiều Vũ , động đác cầm bút viết trên vở của cô thoáng dừng lại , gương mặt trong chốc lát cứng đờ , nhưng đã dãn ra nhanh chóng , xem câu nói đó như gió thổi qua tai không liên quan đến mình .
Một bạn nữ ngồi cạnh dẩu mỏ , khẽ bĩu môi nhàm chán : ‘’ Tưởng thế nào , chuyện đó chúng ta không nên để tâm thì hơn . ‘’
‘’ Mình còn tưởng có chuyện gì quan trọng lắm . ‘’ – Lại thêm một cô bạn không mấy hứng thú với chủ đề này .
‘’ Nếu không phải vì quan hệ hợp tác của mấy cổ đông lớn đứng sau Âu Hoa , bố mẹ đã cho mình chuyển trường lâu rồi . ‘’
‘’ Đúng thế , trường chúng ta hiện tại so với Đông Phương chưa chắc đã hơn. Nếu không phải nhanh chóng phong tỏa tin tức thì đừng nói đến chuyện dính tai tiếng , ngay cả học sinh cũng chưa chắc đã có . . . ‘’
Loa phát thanh trường đột nhiên vang lên giọng nói hơi khàn của thầy giám thị , vang vọng khắp mọi ngóc ngách của Âu Hoa :
‘’ Hôm nay các em được nghỉ nửa buổi , sẽ nghỉ trưa đến hết ba giờ chiều , thời gian còn lại chính là giờ tự học , đề nghị các học sinh giữ đúng kỉ cương không lạm dụng thời gian nghỉ ngơi làm chuyện vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-thanh-xuan/1079169/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.