Tình yêu luôn đến bên chúng ta một cách tự nhiên nhất, bất ngờ nhất. Nó mang lại dư âm ngọt ngào trong trái tim, đem đến cảm xúc nuối tiếc đọng lại trong tiềm thức, và có chút mong mỏi đón chờ vào một tương lai.Trương Lệ Vũ và Huỳnh Bá Long chính là minh chứng của một mối tình tươi đẹp.
Họ là hai con người với hai tính cách hoàn toàn trái ngược nhau. Nhưng họ cùng thống nhất với nhau ở một điểm, đó chính là tình yêu thương. Yêu thương dường như đã được lấp đầy trong tất cả những khoảng trống. Hắn lạnh lùng, nhưng hắn cũng bá đạo. Trong trái tim của hắn từ bé đến lớn luôn chỉ là một cô bé non nớt ngự trị. Thời gian trôi qua thật mau, năm tháng dần qua đi và không bao giờ quay đầu lại, hắn và cô bé năm xưa chẳng thể giữ liên lạc để yêu nhau. Nhưng cuối cùng, gặp gỡ nhau chính là dấu chân của tình yêu hay chính là sự sắp đặt của định mệnh? Liệu yêu thương có thể tìm đến ở bên họ?
Nó là một đứa con gái rất thích mưa. Nó có thể ngắm mưa mãi, ngắm mãi, ngày ngày đều không biết chán. Nó giống như một thiên thần nhỏ bé, lạc lõng giữa dòng đời. Hắn và nó, tựa như cách xa nhau tận hai vòng cực, nhưng lại cùng nhau xây dựng yêu thương.